Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

GIÓ ĐỘC_Thơ HƯ VÔ - Tom Waed Guitar.

 
Phạm thị Minh Hưng_Cành Lan Trắng 
Hoa Lan Trắng

Gió Độc - Thơ Hư Vô - Lạ Lẫm -
 Tom Ward_Guitar
12:23 28 thg 11 2012

Hoa Pensee'
Gió Độc

Tim tôi khép mở ơ hờ
Em như làn gió bâng quơ bay vào
Vậy mà lảo đảo lao đao
Hồn xanh xao giữa ba đào nổi trôi.

Em buồn một nỗi buồn thôi

Còn tôi ngơ ngác cả đời chưa yên
Tưởng đâu ngọn gió em hiền
Nào ngờ chọc thủng trái tim tôi rồi!

Nép vào cái bóng lẻ loi

Để tôi bước tới một thời ngu ngơ
Hiên xưa cửa nẻo khép hờ
Lối giăng quá khứ sợi tơ nhện buồn.

Tìm trong một chút dư hương

Như còn thấp thoáng con đường em đi
Hoa cau rụng trắng xuân thì
Ngọn gió độc địa cuốn di tích người...

Hư Vô

    http://nguoitinhhuvo.wordpress.com/category/tho
*****

Bài thơ "Gió Độc" của Hư Vô mang một khí độc truyền nhiểm, được lan truyền như một cơn dịch... Văn Thơ có một sức cuốn hút hồn người như một luồng gió độc làm cho ta lâm vào một chứng bịnh hoàn toàn giống nhau ... có chung một nỗi đau ... mà cả đời không bao giờ tan biến ..!!!..
Người tình của Hư Vô,  đã thành gió tưởng đã bay đi ... rất mượt mà ...nào ngờ đâu ??
"Vậy mà lảo đảo lao đao..."  ........ Gió thì Độc mà Tình thì làm ta Đau... như vậy nạn nhân cũng chính là TA. ..
"Hoa cau rụng trắng xuân thì
Ngọn gió độc địa cuốn di tich người.."

Rất cám ơn Hư Vô  gởi cho chúng tôi, cái nhìn thật xót xa  ...khi tìm về một chút hương xưa của người tình cũ...
Bạn Yêu Thơ

Chung P.

*****

Lạ Lẫm


Lạ là lạ lẫm xuân thì
Rõ là em, đâu có gì hồ nghi!!!
Con mắt bén ngót dị kỳ
Bóng tôi trong đó ngồi lì yêu em



Lạ từ cái dáng quen quen
Thơm tho một chút hường nhan cũng là
Em cười cho nắng kiêu sa
Tôi chết đứng giữa lụa là như không .


Lạ làn môi trổ mầu son
Trái tim thì chắc vẫn còn nguyên si
Mùi hương con gái dậy thì
Bùa mê, thuốc lú cũng vì nợ nhau.


Lạ tôi không biết lối vào
Đầu thai lần nữa còn đau kiếp này
Lần mò theo dấu chân ai
Lạ là em vẫn ở ngoài hư vô …


Hư Vô

*****

Không có nhận xét nào: