Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Thơ TRẦM VÂN - Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân Brisbane

Mẹ là Tất cả_Chiều Chiều_Sợi Chỉ Vá Tình_Trầm Vân_
Thạch Lan Hoa Đá-PtMH..





Mẹ Là Tất Cả
Một hôm nghe mẹ mất rồi
Con ngồi nghe cả bầu trời ngả nghiêng
Bước chân trượt té bên thềm
Lòng đau như một cách chim rớt nhào
Mẹ đi, đi thật đó sao
Trong lòng con mãi dạt dào lời ru
À ơi bóng mẹ thiên thu
Võng đưa kẽo kẹt vi vu gió luồn
Bàn tay mẹ dẫn dắt con
Làn hơi trìu mến thấm mòn thịt da
Đêm dầm cái lạnh xít xoa
Ngày chan giọt nắng thân nhòa mồ hôi
Cho con ấm áp nụ cười
Ấu thơ thả cánh diều chơi vơi chiều
Mẹ về con bám áo reo
Biết đâu gánh nặng mẹ đèo sau lưng
Tình thương mẹ rải vô cùng
Công ơn của mẹ trùng trùng biển sâu
Nén hương thắp cúi gục đầu
Nhớ thương mẹ quý lệ sầu tuôn rơi
Mẹ Là Tất Cả mẹ ơi
Mẹ đi đau thắt cút côi một mình
  Trầm Vân


   Chiều Chiều


Chiều chiều lại nhớ chiều chiều


Bên em ngày ấy tay liều cầm tay


Chuyền làn hơi ấm ngất ngây


Trái tim đốt lửa hong ngày đông qua

Heo may gió cứa thịt da

Tôi ôm cái rét mượt mà vào tim

Máu run từng nhịp tình nghiêng

Cánh buồm sương lướt qua thềm phiêu du

Bây giờ nỗi nhớ sang thu

Lá vàng rơi xếp nấm mồ tình xa

Áo em tha thướt đôi tà

Xin nghiêng một nửa vạt hoa đắp buồn

Chiều chiều phảng phất mùi hương

Tóc bay muôn ngả nhớ thương rối bời



     Trầm Vân

**
http://www.youtube.com/watch?v=OsO4qOt9PZw
Suối Tóc Châu Hà - Văn Phụng 

**

SỢI CHỈ VÁ TÌNH


Áo tình rách nát đã lâu
Mượn em tay nõn vá khâu cho lành
Nhẹ thôi đường chỉ mỏng manh
Mũi kim nhẹ lướt chạy quanh đường viền
Vá niềm đau xót từng đêm
Lỡ làng con sóng đẩy thuyền trôi xa
Mây đen thắt bóng chiều tà
Làm cơn giông bão mưa nhòa vườn tim
Vá vầng trăng vỡ đêm nghiêng
Cơn mơ trôi dạt nổi chìm phong ba
Mượn em dăm nụ cười hoa
Chở mùa xuân đến trên tà áo bay
Đường thơm hoa cỏ giăng đầy
Thời gian bước ngược tháng ngày reo vui...

Chỉ lòng một phút tay lơi
Biết đâu cột chặt cả tôi em vào
    Trầm Vân
**

Bài thơ họa của Song Quang:


                                       SỢI  CHỈ  VÁ  TIM
                                  Tim anh rạn vở rất lâu !
                                  Hỏi em có thể vá khâu được lành ??
                                  Em ơi ! dùng sơi tơ mành
                                  Kim khâu chỉ nhỏ vá quanh ngoài viền
                                  Nếu mà may vá nhiều đêm
                                  Anh xin đền trả nợ tình sâu xa
                                  Sương khuya che bóng trăng tà
                                  Điểm thêm mây trắng nhạt nhòa buồng tim !
                                  Nắng chiều đổ dáng nghiêng nghiêng
                                  Đường kim mũi chỉ tay tiên ngọc ngà
                                  Làn da nõn nuột như hoa
                                  Mùa Xuân mang đến mượt mà én bay
                                  Nhặt buồn gởi gió cho đầy
                                  Theo thời gian bước tháng ngày làm vui
                                   Biết đâu tim được vá rồi
                                   Duyên em xiết chặt tình tôi thêm vào?
                                                    SONG  QUANG

Kiêu sa Hoa Đá-Thạch Lan,
Nồng nàn sắc thắm, hương thơm ngạt ngào,
Thạch Lan mỏng mảnh thanh cao,
Trắng, vàng,xanh, đỏ...khoe màu sương mai.
Pt Minh Hưng

***


Kỳ Lạ Thay Loài Hoa Đá

Thạch Lan (Lithops)
là một chi thực vật mọng nước trong gia đình Aizoaceae. Các thành viên của chi này có nguồn gốc từ Nam Phi giống như những viên đá khi không nở. Tên có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp cổ đại từ “lithos” có nghĩa là "đá", và ops” có nghĩa là "khuôn mặt", đề cập đến sự xuất hiện giống như đá loài này.  Đây cũng là một cách ngụy trang của lithops tránh bị ăn thịt bằng cách ẩn mình giữa những hòn đá xung quanh nên thường được gọi là sỏi hoặc đá sống.
Cá nhân cây lithops bao gồm một hoặc nhiều cặp hình củ, gần như hợp nhất lại đối diện với nhau và hầu như không có gốc. Khe giữa các lá cây có chứa mô phân sinh sản xuất hoa và lá mới. Các lá dày để lưu trữ đủ nước cho cây tồn tại trong nhiều tháng không có mưa.
Trong suốt mùa đông, một cặp lá mới, hoặc đôi khi nhiều hơn một, phát triển bên trong cặp lá hợp nhất hiện có. Trong mùa xuân, các cặp lá cũ sẽ khô héo và bong đi để lộ cặp lá mới. các lá Lithops có thể co lại và biến mất dưới mặt đất. Hoa màu vàng hoặc màu trắng nổi lên từ các khe nứt giữa các lá sau khi cặp lá mới đã hoàn toàn trưởng thành. Điều này thường là vào mùa thu, nhưng có thể là trước khi mùa hè như L. pseudotruncatella và sau mùa đông xuân như L. Optica. Những bông hoa thường có mùi thơm ngọt ngào.
Điều đáng ngạc nhiên nhất của Lithops là màu của lá.  Không có màu xanh lục như  hầu hết các thực vật bậc cao khác, mà là những sắc thái khác nhau của kem, xám, nâu, được điểm tô thêm những điểm chấm hay những viền đỏ, đặc biệt nhất là những hình dáng như bộ não rất ấn tượng.
Hạt giống dễ nảy mầm,  khi cây con nhỏ, dễ bị tổn thương trong năm đầu tiên hoặc năm thứ hai, và sẽ không trổ hoa cho đến khi ít nhất hai hoặc ba tuổi.


       
Hoa Đá
Phải em hoa đá đồi cao
Mọc trên sỏi đá thì thào cùng sương
Lấp che đi nỗi chán chường
Nhân tình thế thái con đường chông gai
Nhẹ ru làn gió khoan thai
Cánh xòe hoa trắng nắng cài tinh khôi
Nụ vàng e ấp bờ môi
Màu vàng chờ đợi những lời tình yêu
Đồi cao tiếng thác ru chiều
Hoa em giăng võng dắt dìu cây nghiêng
Có khi tim tím niềm riêng
Cánh mềm nhung nhớ rung thềm gió qua
Khi vàng suốt cả đóa hoa
Hút vầng trăng sáng mượt mà đêm rơi
Có khi ửng đỏ mây trời
Che hoàng hôn xuống chiều trôi muộn màng
Khi xanh biêng biếc thu sang
Áo bay theo chuyến đò ngang người về
Hoa nghiêng màu sắc đam mê
Bên trời hoang dại câu thề trao ai
Chập chờn giấc ngủ liêu trai
Bỗng dưng hóa đá thương ngồi bên em
Tiếng cười mê hoặc bóng đêm
Rượu nồng nâng chén môi mềm môi trao
Bầu trời lấp lánh vòm sao
Xa rời thế tục lạc vào thiên thai
 Trầm Vân
*
Chim Sáo Ngày Xưa

Nhớ em ngày ấy thẹn thùng

Tóc trăng đêm gội môi hồng sớm trưa

Đôi tà áo lượn nắng mưa

Nghiêng hàng cây đón gió lùa tóc lơi


 Bên này e ấp nụ cười

Phía kia nghiêng nửa bờ môi dịu dàng

Nước trôi mấp mé thiên đàng

Mơ tôi chung chuyến đò ngang bên người


Mối tình câm lặng lẽ trôi

Pháo hồng một buổi đầy trời bão giông

 Ai xui chim sáo sang sông


Để cho chim sáo xổ lồng bay đi


Gió nghiêng qua tuổi xuân thì

Mang theo đêm trắng một vì sao rơi

Mang theo cay đắng tình tôi

Bơ vơ lạc giữa bến đời hoang vu


Tay chèo thương nhớ qua mơ

Lạnh đưa con sóng tới bờ không tên...


 Tình yêu một dải lụa mềm

Bao năm thắt nhớ gặp em không ngờ


Em cười lúng liếng môi thơ

Hỏi tôi thưở đó có mờ mịt quên ?
Em ơi tình trốn lại tìm

Giá như ngày ấy nói lên tiếng lòng
 Trầm Vân

*****

ĐỜI BỖNG LẠC NHAU

Nếu mình đừng lạc mất nhau
Tình đâu để lỡ qua cầu gió bay
Để trôi bao tháng năm dài
Sầu chìm trong hận, biết ngày nào khuây ...

Anh theo sóng gió ra khơi
Con thuyền vô định chơi vơi giữa dòng.
Trùng dương trăng nước mênh mông
Nhìn hoa biển trắng tan trong nắng hồng

Nhớ sao nhớ ngập tràn hồn
Nhớ vang tiếng gọi bốn phương mơ tình
Mất nhau đời bỗng lênh đênh,
Hồn đau, tim nát, tìm quên men sầu.

Tình còn chi để gọi nhau
Giọng trầm ấm đó, đậm sâu, rộn ràng
Mộng vàng giờ đã nát tan
Tiếng tơ đứt đoạn, bẽ bàng âm cung.

Bóng anh chìm khuất mịt mùng
Em về xây mộ sầu chung lấp đời.
Cánh chim lạc nẻo mù khơi
Hoa trôi man mác rã rời tim đau.

Thôi đừng hờn trách gì nhau
Thôi đừng gian dối, héo sầu tâm tư.
Thôi đành, vĩnh biệt, giã từ
Mùa thu lá rụng. Tình thu bẽ bàng.

HONG VU LAN NHI
9/2/12

15









Không có nhận xét nào: