Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

TÌNH THU MÊNH MANG


Mùa thu xứ Huế.
Mùa Thu xứ Huế.
TÌNH THU MÊNH MANG
*
Em đi chưa hết mùa Thu 

Đã bao lá rụng, gió ru bên trời
Mùa Thu vẫn dáng đẹp ngời,
Lá vàng, lá đỏ chiều rơi mây buồn 
*
Bên Thu những buổi hoàng hôn,
Tình Thu ấp ủ sương trong, ảo mờ
Cảnh Thu như thực như mơ 
Bước trên thảm lá vàng khô vương buồn?
*
Trong vườn lá đổ, chiều buông
Hững hờ quét lá thu vàng nhớ ai!
Mơ màng mãi khúc tình phai, 
Sương thu giá lạnh, sầu lay lắt sầu,
*
Tình xanh tựa lá úa nhàu, 
Ngậm ngùi thoáng mộng -Thu sầu mênh mang...
Thu nay vẫn ngập lá vàng
Yêu Thu yêu cả ngày tàn cuối Thu,
*
Bình minh gió thổi sương mù
Thu vàng còn đỏ , tình thu lững lờ,
Yêu Thu mòn mỏi đợi chờ
Mong ngày nắng đẹp mộng mơ tình nồng... 
*
Phạm Thị Minh-Hưng
 

*



MAI ANH ĐI
*
Mai anh đi mưa buồn rơi bến sông
Nước mưa tuôn hay lệ ứa đôi dòng
Con đò xưa mơ hoài trên bến vắng
Người mịt mờ người khuất nẽo xa xăm.
*
Mai anh đi em giã từ cõi mộng
Biến đêm thành dòng sông nhớ tội tình
Trôi giữa đời cơn sóng vỗ linh đinh
Về đâu hỡi biển xa rời cách trở.
*
Mai anh đi lá thu vàng bỡ ngỡ
Chín thu trông , mười thu đợi võ vàng
Từng chiều mơ con thuyền nhỏ về ngang
Đêm dần xuống bóng người thương xa khuất .
*
Mai anh đi là trọn đời em mất
Dòng sông hiền thuở nhỏ tuổi đôi mươi
Chỉ còn đây mùa xuân cũ ngậm ngùi
Rơi lặng lẽ âm thầm bên song cửa .
*
Ngọc Quyên.
BÀI THƠ TRÍCH TRONG : GIỚI THIỆU SÁNG TÁC CỦA CÁC THÀNH VIÊN "NHÓM THÂN HỮU" VÀ THÂN HỮU NGOÀI NHÓM: (23 /11/13).



*
 TỪ SÔNG SEINE ĐẾN DƯƠNG TỬ VỀ CỬU LONG
*
Nắng ở trời Tây lạc đến đây
Đem theo thao thức tận phương này
Dòng Seine lơ lẳng vào Dương Tử
Đất trời hừng hực ngọn triều say
*
Nước bạc thượng nguồn tuôn về biển
Ngất ngây ngọn đuốc sáng trời Đông
Ta đi mơ ước tình sông núi
Phơi phới tình ta nợ núi sông
*
Biết đến bao giờ ... ta hỏi ta
Bên kia ngọn núi tít mù xa
Phù sa mặn ngọt bờ sông Cữu
Ta gởi về em nỗi nhớ nhà
*
tôn thất phú sĩ
Pékin 20-08-2004

*
BÀI THƠ TRÍCH TRONG : GIỚI THIỆU SÁNG TÁC CỦA CÁC THÀNH VIÊN "NHÓM THÂN HỮU" VÀ THÂN HỮU NGOÀI NHÓM: (23 /11/13).
**
Lắng nghe và cảm nhận: Hãy về đây bên anh - 1
*
Đừng là vợ cứ là người yêu *
Em yêu hỡi hãy mãi là người yêu
Cho anh được ngắm hoài mái tóc
Dài mượt mà,tha thướt như mây
Làm rợp mát chiều còn vương nắng
*
Em yêu hỡi hãy mãi là người yêu
Vì nhiều lúc nhìn vào đôi mắt
Đen lay láy,đẹp,êm như nhung
Anh chợt thấy hồn em hé mở
*
Em yêu hỡi hãy mãi là người yêu
Màu áo tím,bước chân khép nép
Trong gió chiều,tà áo nhẹ bay
Vướng đôi chân,vướng cả lối về...!!!...???
*
Em yêu hỡi hãy mãi là người yêu
Để đêm đêm anh còn nắn nót
Từng vần thơ,những nỗi nhớ thương
Lẩn đợi chờ,hẹn hò đây đó.
*
Rồi từ ấy , anh cùng em đã
Thuộc hết tên,quen hết con đường
Những chiều vàng,mây bay,gió quyện.
Đó ! Saigon ! Vẫn mãi trong tim
*
Đường trần ai ! Quá nhiều mất mát
Và thời gian có trở lại đâu !!!
Qua thật nhanh ,thoảng ngoài hiên cửa
Còn chăng là , chỉ tấm lòng thôi...
*
Montreal.Dec 14,2004
Thadee Thái Quang Đáng
Hương Nam diễn ngâm
BÀI THƠ TRÍCH TRONG : GIỚI THIỆU SÁNG TÁC CỦA CÁC THÀNH VIÊN "NHÓM THÂN HỮU" VÀ THÂN HỮU NGOÀI NHÓM: (23 /11/13).


Huế gió và mưa: Thơ  Mạc Phương Đình. Ca sĩ Thanh Ngọc.
Gã Khờ. Thơ Song Châu Diễm Ngọc Nhân. Nhạc Trần Chương Lương. Ca sĩ Thùy Dương.VCDiên hòa âm.
Từ sông Seine đến Dương Tử về Cửu Long: Thơ Tôn Thất Phú Sĩ, Thu Tâm diễn ngâm.
LỜI HAY Ý ĐẸP: Mãn Giác Thiền Sư - Sad Romance - Bùi Phương. 
Châm ngôn cuộc sống: ĐỪNG - Bùi Phương.
ĐƯỢC TIN EM SINH CON: Thơ Hoàng Lộc, Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc & hát.
Hướng về miền Trung - Ngọc sơn- Thành An.
Tôi Đi Tìm Tôi - Quỳnh Lan - Nhạc Nguyễn Tâm Hàn.
Bềnh bồng biển khơi. Thơ Tôn Thất Phú Sì. Qua giọng ngâm của Hồng Vân.
TÀN THU - Thơ TQĐ - Mai Đằng Phổ nhạc -Tiếng hát Tâm Thư - Youtube Bùi Phương.
Tàn Thu. Thơ Thái Quang. Thu Tâm diễn ngâm.
Đừng là vợ cứ là người yêu. Thơ Thái Quang Đáng, Hương Nam diễn ngâm.
VĨNH BIỆT MẸ. Thơ Kim Hương. Nhạc Mai Đằng. Tiếng hát Tâm Thư- Youtube Bùi Phương.
Bên Mẹ Yêu Thương. Thơ Huỳnh Tâm Hoài tặng Nguyễn Hữu Tân. Ng H Tân phổ nhạc và hát.
Ru bóng lá. Thơ Lê Thị Mỹ Công. Hương Nam diễn ngâm.
Phượng đầu mùa. Thơ Lê Thị Mỹ Công. Hương Nam diễn ngâm. Trăng chiều - Đặng Hữu Phúc - Ái Vân trình diễn - Youtube PT Minh Hưng.
Trăng Chiều - Hiền Thục – Youtube PT Minh Hưng.

Từ song Seine đến 
Dương Tử về Cửu Long
Thu Tâm diễn ngâm.

 

TÌNH PHAI

Thời gian tình đã phai nhàu
Dù cho nhầm lẫn ... cũng màu Tình Yêu
Nên lòng cứ thấy liêu xiêu
Tưởng mình đã ngả vào yêu lúc nào...! [ fall in love! ]
Xa xôi tình vẫn nhiệm màu,
Nhớ người mộng tưởng thuở nào xa xưa...
Lời thơ bóng dáng Tình mơ
Ảo mờ ẩn hiện, buồn vơ vẩn buồn...
Chiều về mây phủ mưa tuôn
Lòng hiu hắt nhớ ngọn nguồn tình xa.

PTMH


Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2013

Thư Cho Hoàng Thượng_HH thất sủng



*HH thất sủng

Bãi biển QuiNhơn           

 Đồng Nai, ngày…tháng…năm…
            Anh Tâm thương mến!
            Xin lỗi, em vẫn còn muốn gọi như vậy, mặc dù bây giờ anh đã vô cùng thay đổi! Nhưng em nghĩ là dù sao, mình cũng nên đối xử với nhau cho còn chút tình người. Vì những năm tháng êm đẹp đã rất xa và nhất là vì 3 đứa trẻ đã được sinh ra trong chờ đợi và yêu thương. Nào có ai ngờ, thủ tục bảo lãnh chưa hoàn tất thì lòng người đã thay trắng đổi đen!
            Gần 20 năm rồi (chính xác là 19 năm). Anh đã chạy trốn, trốn tránh chế độ đã đành, nhưng tệ hại nhất là anh đã lẩn trốn cả Cha Mẹ, anh chị em và vợ con. Dù đối với anh, họ chỉ một mực yêu thương và đợi chờ! Nhưng quả thật là anh đã chạy đến ngõ cụt rồi! Xin hãy can đảm đối diện với sự thực, lẽ phải và lắng nghe xem lương tâm mách bảo anh điều gì? Nhất định là lương tâm anh chưa chết đâu vì chắc hẳn bấy nay, anh đã chẳng được bình an! Đừng đợi đến khi thoi thóp trên giường bệnh, e rằng có khi không kịp và thời gian nào nữa để đền bồi! Hãy hồi tâm lại thôi anh ơi!
            Xưa, lúc anh còn trong trại cải tạo, Cha đã chết trong tuyệt vọng vì nỗi khát khao không được gặp mặt anh, đã đành! Nay tới Bà nội của Duy, đau đớn vì bệnh ung thư. Thời gian nằm trên giường bệnh đợi chết, Mẹ đã sai cháu Tân ra Phước Thuận đề dò hỏi tin tức về anh, từ dấu vết một lời thư, được nghe kể lại: “Chồng của chị Bốn Duyên bây giờ, là một cựu Đại úy phi công quê Tuy Phước, gần chợ Bồ Đề”. Nhưng thương thay! 4 tháng “trông tin con như trông nước uống”, trong nỗi đớn đau hành hạ thân xác, Mẹ đã không kịp chờ biết tin tức của người con út yêu dấu, mà đối với Bà, anh ta vẫn còn là “Cu Em” bé nhỏ như ngày nào! Mẹ khắc khoải trông chờ tin anh, Anh vẫn vô tâm, vui thú nơi nào???
            Lần ấy, em và Thu Minh vào thăm ở bệnh viện, Mẹ mừng rỡ khoe với Bác sĩ điều trị: “Đây là con dâu và cháu nội út”! Em cầu xin sẽ tìm ra tung tích của anh, để kịp về viếng mộ Mẹ vào dịp lễ mãn tang sắp tới. Nói thế, chứ có khi em đã nghĩ, đâu phải chuyện tình cờ? Còn nhớ, năm 90, em làm đơn gởi cho CTA (thuộc hội Chữ Thập Đỏ) nhờ tìm kiếm, nhưng chẳng có tăm hơi! Thế mà bỗng nhiên, tin tức về anh lại được xác minh ngay tại chốn làng quê hẻo lánh này! Phước Thuận quả là khá quen thuộc:
Cha xứ Tân Dinh ngoài đó, cũng chính là Linh Mục quản nhiệm xứ Công Chánh, họ Đạo của em hiện nay! Năm 81, em đã đưa Duy và Thu Minh ra Tân Dinh. Cha xứ gởi trọ trong một gia đình, Người gọi là gia đình Nazareth, để chờ được xưng tội rước lễ lần đầu. Cha lấy ảnh của 3 đứa con mình, chụp chung trong sổ gia đình Công Giáo, dán vào bảng thông tin ở tiền sảnh nhà thờ, như để giới thiệu với cộng đoàn giáo dân ở đấy. Các con vẫn quen gọi Cha là “Ông ngoại Tân Dinh” để phân biệt với “Ông ngoại Mộc Hóa” nhà mình.
            Anh còn nhớ câu Tin Mừng em ghi trên bìa tấm lịch ở căn nhà Phù Cát xưa không: “Dù lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn, nào được ích gì”?
 Nhưng cả thế gian của anh là gì chứ? - Một góa phụ với 2 người con riêng ư? Tuy nhiên cũng đáng mừng, là không có đứa trẻ nào được sinh ra trong hoàn cảnh lỗi luật đó! Phần em, nhờ Niềm Tin và Ơn Chúa, em đã không vấp ngã vì anh. Nếu không, các con Duy, Minh,Việt sẽ còn phải khốn khổ đến thế nào nữa! Và như thế, đời em sẽ trở thành đáng thương hơn!
            Nếu không có Đức Tin, không còn yêu dấu thì ít nữa cũng vì danh dự một lời thề. Nhưng anh đã thí bỏ hết, chỉ còn em ngây thơ tin vào lời thề hứa của anh: “Xin em đừng bao giờ nghi ngờ lòng dạ của anh, anh có bao giờ nghi ngờ em gì đâu? Thủy chung và xứng đáng! Không ai thay thế được em trong trái tim anh, cho dù đến khi anh nhắm mắt xuôi tay trên đất khách quê người”!
 Giấy trắng mực đen còn đây và thời gian đã trả lời như thế nào?
Tất cả mọi người đều không thể nào ngờ, không thể nào hiểu về thái độ của anh bấy lâu nay. Riêng em, em đoán chừng là đời sống của anh bây giờ, hoàn toàn không giống chút nào với những điều cao thượng mà anh đã tự hào: “Anh cao ngạo nhưng không lầm lỡ và cũng không để ai lầm lỡ vì mình… Trông lên không thẹn với Trời, nhìn xuống, không hổ với người trần gian… Đời sống của một vị chân tu mẫu mực chắc cũng chỉ đến thế…”! Cho nên, anh xấu hổ mà cố làm như đã chết, hầu mong mọi người quên anh đi chăng? Nhưng không ổn đâu anh ạ! Trong gia đình và ngoài thôn làng, mọi người đều đã biết là anh đang sống như thế nào! Anh Tâm! Người ta bỏ vợ đã nhiều, nhưng không ai bỏ Mẹ, bỏ con như anh! Đến nỗi mà ông ngoại của Duy, Minh, Việt, cho đến những ngày tháng cuối đời, luôn nghĩ rằng: Chắc anh vẫn có liên lạc với gia đình bên nội đấy chứ?
            Anh có thể nhẫn tâm đến thế hay sao? Ngày xưa, anh yêu Cha, quý Mẹ là thế cơ mà! Lúc sinh thời, đau xót về hoàn cảnh các cháu mồ côi con anh Hưng, bị Mẹ chúng bỏ rơi. Nên khi nhắc đến chị Hương, Cha vẫn trách; “Con ấy nó chó quá”! Rồi Cha lại thở dài: -“Nhưng mà con chó cũng còn biết thương con nó”!
            Xin anh đừng giết đời các con bằng nỗi u sầu, bằng mặc cảm tủi nhục! Chúng biết trả lời sao, khi có người hỏi về Ba mình (bảo đã chết, thì không nỡ)! Và quả thật cho đến bây giờ, chúng vẫn còn phân vân, do dự, không biết phải ghi làm sao về phần lý lịch của người Cha! Chính em cũng nhiều lần xấu hổ, đã nói dối: Anh ấy đi vượt biên, mất tích năm 83! Dù vậy, anh hãy yên tâm, là các con đều được học hành, tạm gọi là đến nơi đến chốn, cả ba đều tốt nghiệp Đại Học, và là những thanh niên có đạo hiếu. Tạ ơn Chúa! Âu đó cũng là một phép lạ, Chúa đã thương ban cho những kẻ cùng khốn này. Chính trưởng nam Minh Duy, đã ra Phước Thuận lần thứ hai, tìm hỏi tin tức về anh. Gia đình người chồng quá cố của chị Bốn Duyên, có tặng cho tấm hình của Ba mình, chụp với người vợ mới!!!
            Cả ba đều chưa lập gia đình, dù đã 24, 27, 28 tuổi rồi! Em vẫn xin các con cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi Sống, hằng ngày: Em mở đầu và đọc thay anh chục cuối. Phần các con, 3 chục giữa, mùa Thương. Từ bao năm bao tháng nay, không dám mơ một ngày đoàn tụ, chỉ vì tha thiết thương Linh hồn của anh mà thôi!
 Bây giờ, anh có bằng lòng, nhận lấy phần chuỗi của mình, hay còn ý định lẩn tránh nữa? Trốn chạy làm gì, khi mà từng giây từng phút trong cuộc đời là anh vẫn đang bước dần về, gặp lại Cha Mẹ , anh Hai, anh Bốn, chị Năm… và chính Đấng đã tạo dựng nên anh. Vì chính khi vừa được sinh ra, là con người cũng khởi điểm đi về cõi chết! Đã
60 năm, anh lầm lũi đi như thế! Các bậc Phụ huynh đã lần lượt ra đi, nhiều lắm là 5, 10 hay 15 năm nữa, lại đến phiên chúng ta, Hay biết đâu, chỉ tuần sau, tháng tới? Anh cho là Cha Mẹ đã qua đời cả rồi, không còn cơ hội cho anh chuộc lỗi nữa sao?
 -Vâng! Thật đáng hối tiếc vì đã chậm lắm rồi, nhưng vẫn là điều rất khẩn thiết! Ở cõi linh thiêng Cha Mẹ càng thiết tha hơn, trông chờ anh thức tỉnh. “Hãy sống như sẽ chết ngày mai”! Mà anh, anh làm như có thể sống đời!
            Có những tâm hồn cao thượng, dám từ bỏ cả mạng sống mình, để mưu cầu hạnh phúc cho tha nhân, (như gương Đức Cha Cassaigne, ở làng phong Di Linh, em đang nghe thuật lại tiểu sử của Ngài đây). Còn anh, anh thí bỏ Cha Mẹ, vợ con, anh chị em. Anh khai tử tất cả để mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình. Một thứ hạnh phúc phù vân, xây dựng trên nền tảng gian dối, tất nhiên phải đến lúc sụp đổ.
            Em nghĩ là anh đã lún sâu vào sai lầm, không thể tự mình chỗi dậy được, nên cần phải gặp một biến cố nào đó. Biến cố ấy, em cho là cơ hội này! Em định thông báo cho chị Bốn Duyên biết tất cả sự thật. Nhưng có lẽ anh nên tự nói thì hay hơn! Nếu anh chần chờ không dám, em sẽ nói giùm cho. Em không tranh giành, đòi lại người chồng đã lỗi nghĩa thủy chung. Nhưng yêu cầu chị ấy, nếu là người Công giáo chân chính, sẽ giúp anh tháo gỡ những vướng mắc của tâm hồn. Ít nữa cũng mong kịp trong giờ sau hết! Dù sao, sự thật cần được làm cho sáng tỏ, còn mỗi người sẽ tự chọn cho mình một hướng đi và hoàn toàn chịu trách nhiệm về sự lựa chọn đó trước mặt Thiên Chúa!
            Tỉnh thôi! Về thôi anh Tâm! Hãy can đảm chỗi dậy, sửa lại những sai lầm, thiếu sót. Bao vị Thánh xưa, như Pierre chối Chúa, như Augustin, Charle de Foucault…hoang đàng, cũng từ một quá khứ yếu hèn, tội lỗi, biết hối hận, hoán cải, vươn lên đấy thôi!
            Em hiểu là anh đang thảng thốt, buồn lo, bối rối lắm! Nhưng như St. Paul xưa, sau biến cố ngã ngựa, đã đến gặp Anania, xem mình phải làm gì? Phần anh, xin hãy thành tâm cầu nguyện và bàn hỏi với những người đạo đức, và nếu có thể, với Cha Linh hướng xem, anh phải làm gì? Nhưng nhất định, cách nào thì anh cũng phải trở về, sống đúng với danh dự, lương tâm của một con người đi thôi! 19 năm qua rồi, còn chần chờ đến bao giờ nữa?
            Hồ sơ bảo lãnh anh bỏ dở từ dạo đó, cậu Luận đã đề nghị sẽ thay anh, hoàn tất thủ tục cho. Nhưng em quá sợ, quá buồn đã từ chối! Vì một người tốt lành, mẫu mực như anh ngày xưa, đã không còn đứng vững, đã bị biến đổi hoàn toàn, thì các con trẻ dại, làm sao giữ nổi tâm hồn cho khỏi dính vướng bùn nhơ, tội lỗi?
 Còn nhớ lá thư đầu tiên gởi về, từ xứ Cờ Hoa, anh đã dặn dò em:
            “Gìn vàng giữ ngọc cho hay,
Cho đành lòng kẻ chân mây cuối trời”
(Nhưng bỗng chốc, vàng ngọc đã biến thành bùn đất tự bao giờ vậy anh)?!
Trong ngày giỗ Cha, một người bà con trêu Minh Duy: -“Ba Tâm có vợ bé, bỏ mẹ con con rồi”! Trưởng nam của anh, đỏ mặt tía tai, giận dữ: -“Con sẽ dứt đầu con vợ bé”! Em viết thư kể lại, anh trách: -“Gieo chi cho con trẻ nỗi hận thù! Hãy dạy cho các con những điều trong sáng, như Ba Mẹ đã dạy cho em, rồi mai ngày, gia đình ta sẽ đoàn tụ”.
 Lời anh căn dặn, em đã cố gắng giữ tròn. Phần anh, anh dạy cho các con điều gì? -Yêu thương hay oán giận? -Kính trọng hay khinh ghét? Các con đang chờ sự canh tân, đổi mới của tâm hồn anh đó!
 Anh có thể hình dung ra không: Ngày mới chia cách, những buổi chiều trên con đường làng quê, người vợ thân yêu 29 tuổi của anh, tay bồng cu Việt, 3 tháng. Hai anh em Duy, Minh (4, 3 tuổi) lẽo đẽo níu áo mẹ, đi sau. Vẫn thường lẵng nhẵng, mếu máo: “Mẹ ơi! Ba đâu? Sao ba Tâm lâu về vậy”? Đã khắc khoải như thế gần 20 năm qua. Cho đến mãi bây giờ, các con vẫn còn bảo em: Con không thể hiểu làm sao Ba có thể an tâm sống trong tình trạng như thế? Hoặc:- Không biết là còn có uẩn khúc gì?
            Anh Tâm! Anh hứa sống xứng đáng là chồng của em, Ba của các con, là 19 năm tủi nhục, bẽ bàng đã qua đó sao anh? Không, xin anh đừng giả chết, vì mọi người đều biết chắc là anh vẫn còn sống. Sống cặm cụi làm một ông Dượng ghẻ, trong khi chính ba đứa con ruột của mình lại không hề biết chúng đói no, sống chết ra sao! Và nhẫn nhục làm một người chồng kế (nghe nói bên đó, phụ nữ… có giá lắm)?! Hằng năm, nhớ ngày lo phụng tự cho người đến trước. Còn chính sự sống, chết của Đấng sinh thành, dưỡng dục của mình, lại chẳng biết, chẳng màng! Thật đúng là:
            “Mẹ già ở chốn lều tranh,
            Đói no chẳng biết, rách lành chẳng hay.
            Vợ yếu con thơ héo hắt tháng ngày,
            Trong tủi cực và trong niềm cay đắng…”
Anh có thể bình tâm vui hưởng hạnh phúc riêng, trên nước mắt tủi buồn, trên sầu thương khắc khoải của Cha Mẹ, vợ con, anh em như thế sao?
            Xin anh hãy lắng lòng, nghiền ngẫm xem: Cuộc đời anh đang sống đó, con đường anh đang đi đó, đúng hay sao? Nếu anh đã suy nghĩ kỹ, vẫn cho đó là niềm vui, là hạnh phúc của mình, chà đạp lên nỗi thống khổ của bao nhiêu người thân. Phá hỏng cuộc đời người khác mà vẫn dửng dưng, không mảy may động lòng trắc ẩn, thì thôi cũng đành! Em nào có thể làm gì hơn, ngoài vâng lời Cha Linh hướng của mình: “Con có quyền buồn vì được hân hạnh nếm mùi đau khổ trần gian. Nhưng tuyệt đối, không được oán thù! Trái lại, con phải cùng và tập cho các cháu sống trong tha thứ và cầu nguyện”!
            Vâng! Đó là con đường Thập Giá em vẫn đang đi. Anh cứ yên tâm vui hưởng hạnh phúc gian dối. Chúng tôi sẽ cầu chúc thêm 10 năm tuổi thọ (nhục nhằn) cho anh. Đành coi như Cái-Chết- Trước-Kỳ- Hạn đã đến với người chồng, người Cha thân yêu của chúng tôi rồi! Nhưng, Louis yêu dấu! Rồi Linh hồn anh sẽ đi về đâu, với cuộc- đời- đã -sống-như- thế? Vô cùng thương tiếc và xót đau!           
Không! Chúng tôi không tuyệt vọng! Chúng tôi vẫn liên lỉ cầu nguyện, cầu nguyện, và cầu nguyện bằng trái tim rướm máu. Hy vọng Nước Mắt sẽ kéo Ơn Trời xuống trên anh, như tâm tình một bài Thánh ca mùa Chay:
“Bao năm trôi qua, hồn con lạc bước đi xa. Quên bao ơn Cha, trầm kha bể đắm bao la. Nay con ăn năn, hồi tâm thống hối bao lỗi lầm, đền bù bất xứng bao năm, quyết tâm trở về Cha lành.
…Hãy trở về! Trở về với Cha nhân lành. Hãy trở về! Trở về để sớm hồi sinh. Hãy trở về! Trở về sống trong an bình. Trở về! Trở về! Sẽ mãi sống trong ân tình”!
                                                                                    Mẹ của các con anh:
                                                                                                Maria Hân.

*HH thất sủng
**
 http://baothainguyen.org.vn/UserFiles/image/Binh-dinh-mua-lu.jpg

LỠ MỘT NHỊP CẦU


Sao anh vội bước qua cầu
Cơn mê vàng võ tình sầu em mang
Con đò xa khuất bàng hoàng
Mắt môi sầu úa ngỡ ngàng mưa bay

Hương xưa nhung nhớ đêm ngày
Hư không anh nỡ, lắt lay cõi lòng
Còn đâu yêu dấu tình hồng
Canh khuya đơn chiếc giấc nồng-không anh

Tình ơi phai nhạt tan tành
Tìm đâu cho thấy lời anh hẹn thề
Giờ đây tình đã chia lìa
Đôi lòng xa cách mưa về phương nao

Tên người gọi mãi hư hao
Đơn côi như tiếng thì thào gió khuya
Mưa bay thấm ướt lối về
Anh đi lạc bước cơn mê lỡ làng

Anh đi tình bỗng dở dang
Bước chân lỡ nhịp muộn màng tình em.
Vì đâu lỡ một nhịp cầu...
Tình em thôi thế, chôn sâu vũng buồn.
 
Phạm Thị Minh-Hưng
*

Bước Chân Tháng 11_HV & các bài Cảm tác_PTMH_NQ_TT


==> Quán Thơ Hư Vô kỳ 190

943210_173882659440647_281455238_n

BƯỚC CHÂN THÁNG 11


Em đi về bên ấy
Bỏ tôi ở bên này
Chiều gầy trơ góc nắng
Trên từng nhánh heo may.


Đâu chắc gì em thấy
Trời đất còn không hay
Bàn tay tôi lạnh cóng
Lọng cọng đếm tháng ngày.


Nghe mùa thu động đậy
Cho đầy dấu ăn năn
Bước em dù rất chậm
Nhịp guốc cũng thưa dần.


Theo chân tháng 11
Tôi lạc vào biệt tăm
Máu trong tim đã cạn
Còn nghe tiếng thì thầm.


Lời câm vang cùng tận
Lận đận một đời nhau
Em nhón gót ngoảnh lại
Cũng chưa tới đỉnh sầu…


Hư Vô
*
THÁNG 11 EM VỀ
(Cảm tác từ bài thơ Bước Chân Tháng 11 của Hư Vô)

Anh mong chờ bên ấy
Em tương tư bên nầy
Gió mưa dường trốn nắng
Mắt em chừng mưa bay.

Anh chưa lần nhìn thấy
Lệ em đổ nào hay
Đêm cô đơn lạnh cóng
Tim tuyết phủ tháng ngày.

Như mùa thu thức dậy
Trên lá vàng ăn năn
Một mình em bước chậm
Đã thấy sầu trăm năm.

Em về tháng 11
Anh vẫn hoài biệt tăm
Lệ thu sao chưa cạn
Mưa nức nở âm thầm

Trong nhớ nhung cùng tận
Chấp nhận tình cho nhau
Chưa bao giờ nhìn lại
Yêu anh trên đỉnh sầu …

Ngọc Quyên
*
THÁNG 11 TÌM NHAU
(Cảm tác từ bài thơ Bước Chân Tháng 11 của Hư Vô)

Từ ngày xa xưa ấy
Anh đã bỏ nơi này
Tháng 11 tàn úa
Theo gió buồn heo may…

Xa xôi anh nào thấy
Nơi nào anh có hay?
Mùa Thu đang sầu úa
Dần trong em tháng ngày …

Thu rộn màu che đậy
Những âm buồn ăn năn
Em một mình ngơ ngác
Ngắm hoàng hôn phai dần .

Đã bao tháng 11
Vẫn rơi vào biệt tăm.
Em nuốt vào vị đắng
Trong mưa bay âm thầm!

Một quãng đời vô tận
Ta có gì cho nhau!
Người đi không ngoảnh lại
Em chơ vơ đỉnh sầu …

Thu Tâm
*

Displaying Hình năm 1966.jpg


TÌNH MƠ SAY
(Cảm tác từ bài thơ Bước Chân Tháng 11 của Hư Vô)

Trong bao yêu thương ấy
Em chất ngất tình đầy
Ru hồn vui theo nắng
Lòng buồn như heo may


Tình ta men rượu đắng
Quên hết để mà say
Ngón tay gầy lóng ngóng
Bên nhau tình ngất ngây


Lá thu khua gió dậy
Cho động đậy gối chăn
Thời gian qua rất chậm
Tình như mộng lại gần…


Bây giờ tháng 11
Tuyết rơi trời lạnh căm
Tình biển xanh sông rộng
Trăng sao đang thì thầm…


Lời yêu vang cùng tận
Yêu mãi, cả đời sau
Cùng góp trăng sao lại
Tình chung một đỉnh sầu…


PTMinh-Hưng
*


Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Tôi đi tìm tôi - Quỳnh Lan - Nguyễn Tâm Hàn - Hình Ảnh !7-11-2013-CN

Tôi đi tìm tôi - Quỳnh Lan - Nguyễn Tâm Hàn


                          TQĐ_Dona Dona - ( bấm vô hình svp )


 trò chơi đồng quê
Việt Nam.
 http://www2.vietbao.vn/images/vn45/doi-song/45215357-4a.jpg http://fs1.cyworld.vn/data4/2011/06/03/074/thumb_flex-1307058874484880_file.jpghttp://a8.vietbao.vn/images/vn801/van-hoa/11059382-c.jpg

*****************

Hình Kỷ Niệm Trunh Học_Tổng Hợp BMT 74-75....
CN-17-11-2013 Nhà hàng Tiểu Ngư - SaiGon.

 Cô Minh Hưng được chọn là nhân vật hạnh phúc nhất trong ngày





Displaying P1010725.jpg
http://2.bp.blogspot.com/-mp4yKw-k3cE/Uokn8Q8j1FI/AAAAAAAAc4g/EPljrrEE6aI/s1600/Nam+Da+7.JPG
 Hai cô giáo và các học trò xa xưa
Displaying P1010815.jpg
Displaying P1010811.jpg
Cô Minh Hưng và Hồng A, hai nhà thơ tâm đầu ý hợp... cười đã thiệt.
..
Displaying P1010812.jpg
Nam Đà xí xọn chen vô cũng là một nhà thơ cua hổng có càng
...hi hi ...

Displaying P1010813.jpg
Thầy Vĩnh đang bị ba nhà thơ bao vây... chắc thầy khó thoát...
Displaying P1010747.jpg
Displaying P1010761.jpg
Displaying P1010818.jpg
Displaying P1010843.jpg 
Chí Hòa đang phê giữa rừng...GƯƠM
Displaying P1010808.jpg
Displaying P1010769.jpg
Thầy Bùi Dương Chi & Trần Thị Thôn.
Displaying P1010739.jpg


Displaying P1010841.jpg
Quang Tâm gươm lạc giữa rừng...HOA
Displaying ảnh.JPG
Displaying ảnh.JPG





__._,_._