Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

MƯA SÀIGÒN-2017


Chiều Mưa Sàigòn

Cô đơn giữa biển nước.mưa
Cửa nhà phố nhỏ nước vừa tấn công
Chỗ nào cũng nước mênh mông
Trời ơi có thấu nỗi lòng bi ai!...
Nước còn vương vấn đến mai...
Thôi thì ta lại miệt mài làm Thơ...!
Cho đời như một giấc mơ
...Non non nước nước mịt mờ cõi hoang!...

Phạm Minh-Hưng
18.45' Fri.13/10/2017.

&

THỨ SÁU-Mười ba

Hôm nay thứ sáu mười ba
Người ta cứ bảo đó là ngày xui
Cơn mưa đổ xuống dập vùi
Đường to ngõ nhỏ ngậm ngùi thành sông
Nhà nhà nước ngập long đong
Còn đâu một thuở tình hồng nắng xanh
Tìm đâu một cõi mộng lành
SàiGòn Hòn Ngọc Viễn Đông diễm tình...
Bây giờ xóm vắng điêu linh
...
Có ai thấu nỗi ... gập gềnh chiều mưa?

Hic hic...!
Ptminhhung Pham
Thứ 6-13/10/2017


Mưa ngập - nước vân vê nhà cửa

Chân ngập ngừng khe khẽ bên lan

Lan tím hỡi, có hay tình héo úa

Tiếng lòng tôi... hiu hắt...mưa rơi!

PTMH.

&

- Chiều nay tôi lạc cõi hoang

Bởi trời mưa gió bàng hoàng giấc mơ

Thiên đường chốn ấy ai ngờ

...Tình tôi tan nát hững hờ chiêm bao!...

PTMH.

@

MHP cám ơn các bạn, các em CHS Trung học Tổng Hợp Bmt đã đọc thơ "Chiều Mưa SàiGhềnh" - chiều ngày thứ 6- 13/10/2017...

- Có ở cảnh này mới thấu hiểu nỗi long đong, khốn khổ của dân đen trong cảnh lũ bão khắp nơi trên thế giới và nhất là dân nghèo thuộc các vùng xa xôi miền Trung và vùng cao phía Bắc...!

Xót xa và thương cảm biết bao!