Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

HOA XƯA

Hoa Xưa


HOA XƯA

Thương quá tình ai giữa sóng xô
Lay động lao xao chẳng thấy bờ
Soi bóng ô kìa trăng sáng lóa
Vật vờ ảo ảnh một loài hoa!

Thoáng chốc hồn như say như tỉnh
Cánh hoa xưa cài mi tóc mơ
Ngày đi học một chiều tan lớp
Tặng cho ai với một bài thơ...

Ánh trăng huyền hoặc soi chứng tích
Từ thuở nào xa lại trở về
Nhắc nhớ niềm yêu xưa tan vỡ
Bâng khuâng dào dạt chút hương thừa...

Biết tìm đâu bóng hình dấu ai
Phai phôi lạc lõng cuối tinh cầu
Nhắn gió gởi mây. Tình lưu luyến
Phương trời nào có thấu tình nhau?

Phạm Thị Minh Hưng
&
Tiễn Đưa.

Có nỗi đau nào hơn,
Nỗi buồn thương tiễn biệt,
Lời tạ từ da diết,
Có níu kéo được chi,
Khi người đã ra đi,
Rời xa, rời xa mãi...
*
Tiếng đàn sao ai oán,
Tấu khúc biệt ly sầu,
Lệ nhòa trên mắt biếc,
Lệ ứa thấm tim đau,
Tiễn đưa người yêu dấu,
Mịt mù phương trời nào.
*
Còn nỗi đau nào hơn,
Khóc thương tình thâm sâu,
Cỏ úa, phương trời sầu,
Trời buồn, mưa giăng mau,
Dấu tình đang phai nhàu,
Thuyền ơi, về bến nao?
*
Còn đây giây phút cuối,
Biết bao điều chưa nói,
Lòng xót xa, vời vợi,
Khúc nhạc tình chơi vơi,
Người ơi sao mà vội,
Biết bao giờ cho nguôi!

Phạm Thị Minh Hưng