Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

HOA LAN - CUNG TƠ CHIỀU_PTMH


Cung Tơ Chiều-Đà lạt-Thơ PtMH - Hoa Lan và Thơ.
06:40 5 thg 9 2012Công khai171 Lượt xem

Hoa Anh Đào

 CUNG TƠ CHIỀU.

( Ghi lại kỷ niệm tại Cafe Cung Tơ Chiều Đà Lạt.)

Anh đến tìm em, Cung Tơ Chiều,
Trời đêm Đà Lạt gió hiu hiu,
Ao ước gặp em lòng vương vấn,
Cỏ mềm, sương ướt, bước liêu xiêu.
*
Cung Tơ Chiều, em nơi đâu, xa khuất,
Con đường mòn mưa lũ cuốn trôi,
Anh vẹo xiêu...tưởng chừng vấp ngã,
Em ở nơi nào, ánh điện mờ xa...



Quán vắng, lặng thinh, anh bước nhẹ,
Cung Tơ Chiều - Anh đã đến - em ơi,
Ánh đèn mầu, lạnh lẽo, hắt hiu,
Tiếng nhạc từ đâu, vang vọng, buồn thiu.
*
Ngồi chờ em, lâu biết bao nhiêu,
Anh chẳng trách, những lời em gay gắt,
Khi bước vào, vội vã, dáng gầy hao,
Anh mỉm cười, nhìn em, nét thanh kiêu.
*
Rồi...Em hát bài tình ca, đầy nước mắt,
Khóc cho đời, khóc mối tình phai,
Giọng hát buồn, chất ngất, ngân dài,
Em vật vã trong tiếng đàn tê tái...
*
Anh đã hát, bài thương ca hôm ấy,
Chia sẻ cùng em, bớt những đắng cay,
Thời gian, là phương thuốc tuyệt hay,
Sẽ xoa dịu , vết thương đau hằn dấu.
*
Cung Tơ Chiều, em có là ảo ảnh.
Em tiếc gì, câu từ tạ đêm thâu,
Anh bơ vơ lạc dưới ánh đèn mầu,
Em ở đâu, hỡi em, nàng ca sĩ,
*
ĐàLạt về đêm, sương mù, nhung nhớ,
Một mình anh, ai sưởi ấm đêm nay?
Em, em ơi, anh tự nhủ... sẽ có ngày,
Tìm gặp lại, Cung Tơ Chiều thân ái.

Phạm Thị Minh Hưng

*****

Phong Lan- Ảnh và thơ.
The Orchids



" Mỗi lần Phong Lan nở
Đứng nhìn ngắm lặng im
Thả hồn về Cõi Mộng
Đi tìm kiếm nàng Tiên."




"Ước gì em đến đêm nay
Để anh hóa đóa ngọc lan em cài "




Cô lan sinh u viên,
Chúng thảo cộng vu một.
Tuy chiếu dương xuân huy,
Phục bi cao thu nguyệt.
Phi sương tảo tích lịch,
Lục diễm khủng hưu tiết.
Nhược vô thanh phong xuy,
Hương khí vị thuỳ phát?
( Cổ phong - Lý Bạch )

Thơ cổ phong :
Trong vườn lan lẻ bóng,
Cỏ hoang chẳng một cây.
Tuy ánh xuân đang chiếu,
Ngại lúc trăng thu gầy.
Sương sớm giọt thánh thót,
E sắc biếc phôi phai.
Nếu gió xuân không thổi,
Hương khí bạn cùng ai?





Ngã ái u lan dị chúng phương,
Bất tương nhan sắc mị xuân dương.
Tây phong hàn lộ thâm lâm hạ,
Nhậm thị vô nhân dã tự hương.
( Lan hoa - Tiết Võng)

Ta mến lan kia khác mọi loài,
Chẳng đem nhan sắc nịnh lòng trời.
Gió tây sương lạnh trong rừng thẳm,
Vẫn ngát hương dù chẳng bóng người.





Nằm chen giữa những đài xanh
Ngoài vàng trong đỏ tài tình lắm thay
Ngắm hoa vương vấn, ngất ngây
Mùi hương thoảng ngỡ cõi này thiên tiên
Đắm say quên hết ưu phiền
Nhìn bông lan nở bên hiên mơ màng
( Xem lan - Nguyễn Tâm Hàn )





Em về sương đẫm hai vai
Dấu chân là cánh lan dài nở đêm
Từ em hé nụ cười huyền
Mùa thu đi mất trên miền cỏ hoa ...
( Động hoa vàng - Phạm Thiên Thư )





Chót vót đỉnh ngọn cây
Phong Lan lay theo gió:
Hoàng Hậu Cattleya.
Nàng khoe mầu yếm thắm
Kiêu kỳ nơi gió sương,
Ban ngày, chàng ong lượn
Đu đưa nhịp vấn vương.





Thủ bồi lan nhuỵ lưỡng tam tài,
Nhật noãn phong hoà thứ đệ thiên.
Toạ cửu bất tri hương tại thất,
Thôi song thời hữu điệp phi lai.
( Vịnh lan - Dư Đồng Lộc )

Vịnh hoa lan:
Tay chọn hoa lan mấy gốc trồng,
Nắng hoà gió thuận sớm hôm vun.
Ngồi lâu chẳng biết hương bay khắp,
Đẩy cửa trông ra bướm rập rờn.





1. Thư em ướp nụ lan vàng
Lời em gió núi chiên đàn thoảng xa ..





2. Em bên cửa chuốt tay ngà
Cội lan đông mặc nở qua mấy nhành
Ngày em ướp áo hồ xanh
Con uyên tha thiết trên cành gọi thu
( Động hoa vàng - Phạm Thiên Thư )











Mặc cho gió bấc chen ngang
Tình xuân vẫn nở dịu dàng cánh hoa
Một bầy tiên nữ kiêu sa
Xênh xang nắng lụa dệt tà áo bay
Rập rờn vũ điệu mê say
Ngẩn ngơ....tay đã cầm tay lúc nào.
Người về còn ngỡ chiêm bao
Câu thơ ở lại vương vào nhành hoa
( Lan vũ nữ )





Thu phong lan huệ hoá vi mao,
Nam quốc thê lương khí dĩ tiêu.
Chỉ hữu sở nam tâm bất cải,
Lệ tuyền hoà mặc tả "Ly tao".
(Đề Trịnh sở nam lan - Nghê Toản )

Đề hoa lan phía nam nước Trịnh:
(Người dịch:??)
Thu về chồi huệ hoá lau
Nước Nam cảnh sắc héo rầu khắp nơi
Lòng Nam chẳng chút đổi dời
Mực hoà suối lệ viết bài "Ly tao"




Động Đình ba lãnh hiểu xâm vân,
Nhật nhật chinh phàm tống viễn nhân.
Kỷ độ mộc lan chu thượng vọng,
Bất tri nguyên thị thử hoa thân.
( Mộc lan hoa -Lý Thương Ẩn

Hoa mộc lan (Vũ Minh Tân dịch thơ ) :
Động Đình, sóng lạnh, mây mù
Ngày ngày buồm lướt, người đưa tiễn người
Mấy lần ngóng, mộc lan ơi
Phận ta cũng phận hoa thôi khác gì





Tuyệt bích huyền nhai phún dị hương,
Thuỳ dịch không nhạ lộ nhân mang.
Nhược phi vị trí cao thiên nhận,
Nan miễn chu môn bạn vãn trang.
( Đoạn nhai đảo thuỳ lan - Mã Tương Lan(1548-1604 )

Nơi vách đá rủ hoa lan:
( Lê Xuân Khải dịch thơ )
Vách đá cheo leo hương ngát bay
Khiến người thèm khát mỗi qua đây
Nếu không ở chỗ cao nghìn nhận
Khó tránh lầu son sớm tối bay





Dáng đài các, viền xanh xanh bích ngọc
Môi cong cong ôm khoé miệng cợt cười
Đóa phong lan khoe sắc thắm xinh tươi
Hồng phơn phớt tựa má nàng tiên nữ
( Hoa lan -Nguyễn Tâm Hàn )




Hoa Phong Lan ẩn kín trong rừng sâu
Em chung thuỷ dấu kín tình thương nhớ...
( Hoa phong lan- Xuân Sách )





... Anh đi anh hái chùm hoa núi
Về tặng lòng em yêu nhớ anh
Hoa tím thuỷ chung không có tuổi,
Hoa lan trong trắng khẽ nghiêng mình...
( Chùm hoa núi tặng - Huy Cận )
[/COLOR]



Phong khởi dao văn đỗ nhược hương.
Quân hành thái thái mạc tương vương...
( Anh Vũ châu tống Vương Cửu chi Giang tả
by Mạnh Hạo Nhiên )

Mùi lan thoang thoảng như xa như gần
Người đi có nhớ cố nhân ?


 










Plectrelminthus caudatus


Trichoglottis triflora


Dendrobium Ise Pear


Cypripedium


Den unicum




















Lê Trường Hưởng họa

 HOA PHONG LAN

Núi rừng khoe sắc một loài hoa,
 Bám chặt trên cây, bão chẳng sa.
Lỗng lẫy Phong Lan phô cánh ngọc
Tươi xinh “đóa gió” lộ bông ngà
Giỏ treo cửa sổ vui lòng mẹ
Dàn móc ngoài hiên hợp ý ba.
Cùng cốc thâm sơn về phố thị
Điểm tô vẻ đẹp những ngôi nhà.


















Nõn nà mây lụa trắng trong
Xôn xao cánh mỏng, nhụy lòng thơm thanh
Duyên nồng quyện ước mơ xanh
Thương nhau hoa cũng nở thành nứa đôi....
Cánh đan vào cánh bồi hồi
Hai bông hoa ngọc hé môi thầm thì
Hoa ơi! hoa nói điều chi
Mà lòng kẻ ở, người đi rối bời
(Bạch cát lan - Phạm Thu Thuỷ)










































Một cành lạ tím bất ngờ
Đã nên chiều vắng bên bờ suối xa
Còn em chợt đến cùng ta
Làm cơn gió thoảng rồi qua sao đành.
(Phong Lan - Lê Nhược Thủy)

Trịnh Huynh.

Không có nhận xét nào: