Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

MẸ LÀ TẤT CẢ - THƠ





 
Mẹ Là Tất Cả
Một hôm nghe mẹ mất rồi
Con ngồi nghe cả bầu trời ngả nghiêng
Bước chân trượt té bên thềm
Lòng đau như một cách chim rớt nhào
Mẹ đi, đi thật đó sao
Trong lòng con mãi dạt dào lời ru
À ơi bóng mẹ thiên thu
Võng đưa kẽo kẹt vi vu gió luồn
Bàn tay mẹ dẫn dắt con
Làn hơi trìu mến thấm mòn thịt da
Đêm dầm cái lạnh xít xoa
Ngày chan giọt nắng thân nhòa mồ hôi
Cho con ấm áp nụ cười
Ấu thơ thả cánh diều chơi vơi chiều
Mẹ về con bám áo reo
Biết đâu gánh nặng mẹ đèo sau lưng
Tình thương mẹ rải vô cùng
Công ơn của mẹ trùng trùng biển sâu
Nén hương thắp cúi gục đầu
Nhớ thương mẹ quý lệ sầu tuôn rơi
Mẹ Là Tất Cả mẹ ơi
Mẹ đi đau thắt cút côi một mình
  Trầm Vân


   Chiều Chiều

Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Bên em ngày ấy tay liều cầm tay
Chuyền làn hơi ấm ngất ngây
Trái tim đốt lửa hong ngày đông qua
Heo may gió cứa thịt da
Tôi ôm cái rét mượt mà vào tim
Máu run từng nhịp tình nghiêng
Cánh buồm sương lướt qua thềm phiêu du
Bây giờ nỗi nhớ sang thu
Lá vàng rơi xếp nấm mồ tình xa
Áo em tha thướt đôi tà
Xin nghiêng một nửa vạt hoa đắp buồn
Chiều chiều phảng phất mùi hương
Tóc bay muôn ngả nhớ thương rối bời

     Trầm Vân

**

SỢI CHỈ VÁ TÌNH

Áo tình rách nát đã lâu
Mượn em tay nõn vá khâu cho lành
Nhẹ thôi đường chỉ mỏng manh
Mũi kim nhẹ lướt chạy quanh đường viền
Vá niềm đau xót từng đêm
Lỡ làng con sóng đẩy thuyền trôi xa
Mây đen thắt bóng chiều tà
Làm cơn giông bão mưa nhòa vườn tim
Vá vầng trăng vỡ đêm nghiêng
Cơn mơ trôi dạt nổi chìm phong ba
Mượn em dăm nụ cười hoa
Chở mùa xuân đến trên tà áo bay
Đường thơm hoa cỏ giăng đầy
Thời gian bước ngược tháng ngày reo vui...

Chỉ lòng một phút tay lơi
Biết đâu cột chặt cả tôi em vào
    Trầm Vân
**
Bài thơ họa của Song Quang:

                                       SỢI  CHỈ  VÁ  TIM
 
                                  Tim anh rạn vở rất lâu !
                                  Hỏi em có thể vá khâu được lành ??
                                  Em ơi ! dùng sơi tơ mành
                                  Kim khâu chỉ nhỏ vá quanh ngoài viền
                                  Nếu mà may vá nhiều đêm
                                  Anh xin đền trả nợ tình sâu xa
                                  Sương khuya che bóng trăng tà
                                  Điểm thêm mây trắng nhạt nhòa buồng tim !
                                  Nắng chiều đổ dáng nghiêng nghiêng
                                  Đường kim mũi chỉ tay tiên ngọc ngà
                                  Làn da nõn nuột như hoa
                                  Mùa Xuân mang đến mượt mà én bay
                                  Nhặt buồn gởi gió cho đầy
                                  Theo thời gian bước tháng ngày làm vui
 
                                   Biết đâu tim được vá rồi
                                   Duyên em xiết chặt tình tôi thêm vào?
 
                                                    SONG  QUANG




Kiêu sa Hoa Đá-Thạch Lan,

Nồng nàn sắc thắm, hương thơm ngạt ngào,
Thạch Lan mỏng mảnh thanh cao,
Trắng, vàng,xanh, đỏ...khoe màu sương mai.
Pt Minh Hưng

***

Không có nhận xét nào: