HOA BẤT TỬ
Em là những đóa hướng dương,
Là hoa bất tử, là hồng nhung trong vườn,
Là hoa bất tử, là hồng nhung trong vườn,
Vườn hoa mộng thuở nào em có nhớ?
Tôi và em những trang vở trắng tinh
Tôi thanh xuân, em, cánh hoa học trò thơ dại,
Mình có nhau thời hoa mộng ngày xưa.
Rồi... thời gian,
Đã mấy mươi năm... như thoi đưa,
... Như chớp mắt, em ơi, qua mau!
Có phôi pha không em, những ngày xưa yêu dấu?
Đã mấy mươi năm... như thoi đưa,
... Như chớp mắt, em ơi, qua mau!
Có phôi pha không em, những ngày xưa yêu dấu?
Thời gian vô tình...
Bụi thời gian vô tình?
Phủ trắng mái đầu xanh!
Bụi thời gian vô tình?
Phủ trắng mái đầu xanh!
Tôi, tóc giờ điểm bạc,
Và, tóc em cũng bạc? hay vẫn còn xanh?
Và, tóc em cũng bạc? hay vẫn còn xanh?
Ôi! Làm sao phủi sạch bụi thời gian?!
Nhưng, em ơi, tóc có xanh hay bạc trắng,
Nhưng, em ơi, tóc có xanh hay bạc trắng,
Lòng mình cứ trẻ mãi nhé em,
Cứ trẻ hoài với ngày tháng không tên,
Cứ trẻ mãi mặc thời gian em nhé,
Trẻ như thuở nào, Thời Hoa Mộng ngày xưa,
Cứ trẻ hoài với ngày tháng không tên,
Cứ trẻ mãi mặc thời gian em nhé,
Trẻ như thuở nào, Thời Hoa Mộng ngày xưa,
Vì, em ơi, em có biết không?
--Ta đã có nhau-- có Cánh Hoa Bất Tử,
Trong lòng mình mỗi độ xuân sang...
--Ta đã có nhau-- có Cánh Hoa Bất Tử,
Trong lòng mình mỗi độ xuân sang...
Phạm Thị Minh Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét