GIÓ MƯA
Tiếng gió từ đâu rít vọng về
Bàng hoàng như ở giữa cơn mê
Sầm sập cỏ cây dần nghiêng ngả
Nỗi lòng xa xót buồn lê thê...
Trời bỗng khi không gió tứ bề
Gió điên gió đảo gió u mê
Mây đen mây xám mây vần vũ
Không gian ảo não nỗi nhiêu khê!
Gió hỡi làm sao mưa chẳng rơi
Rừng thu lá úa rụng tơi bời
Rạn vỡ hoang tàn vườn hoa đẹp
Ngân Hà mờ ảo cũng chơi vơi...
Bến sông vắng lặng bờ hiu quạnh
Gập ghềnh dòng nước sóng lênh đênh
Còn đâu hình ảnh đêm trăng sáng
Soi bóng dòng sông đẹp ngỡ ngàng!
Đêm nay mưa gió buồn mênh mang
Ngàn hoa thơm ngát rụng, hương tàn
Ngày mai nắng có về, sao kịp
Sưởi ấm tình hoa đã lỡ làng!
Phạm Thị Minh-Hưng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét