NHỚ NHUNG

Nơi anh băng giá - se lòng,
Trái tim bé bỏng sao ngừng hắt hiu,
Hoàng hôn mây tím ráng chiều,
Nhớ thương quê Mẹ trăm điều xót-xa
Quê xưa tháng đoạn ngày qua
Nhớ bao kỷ niệm, vời xa một thời
Vàng son đâu nữa người ơi
Sắt se lòng chợt bồi hồi cơn đau
Xứ xa người lạ tìm đâu
Tìm đâu thuở ấy ngọt ngào dấu yêu
Nhớ quay quắt, nhớ liêu xiêu,
Nỗi buồn thăm thẳm, phiêu diêu ngập lòng
Đường xa hun hút mênh mông
Chim lìa xa tổ, lạc đường bay đi
Long lanh mắt ướt bờ mi
Bơ vơ lạc lõng, như vì sao rơi
Giọt buồn lắng đọng bờ môi!
Nơi anh, tuyết lạnh xa vời cố hương
Nhung nhớ quá ! Ôi ! Người thương,
Làm sao tìm được bước đường có nhau!
Thời gian rồi cũng qua mau,
Ba mươi mấy kiếp lá sầu chơi vơi...
Thế rồi ...Đời cũng thế thôi,
Nhớ nhung se sắt, một thời...đã quen!
PTMH.

**
LẠC LỐI TÌNH XUÂN. 
Bây giờ giữa tháng Chạp
Với nguyên nỗi buồn tôi
Phương trời xa cùng tận
Tình vương vấn bên đời
*
Biển - Mình tôi chới với
Lặng lẽ cõi hồng trần
Đời như vướng gai nhọn
Lạc rồi lối Tình Xuân
*
Nắng buồn giữa tháng Chạp
Đông se lạnh giáp năm
Tình đen giờ nhật thực
Nhuộm tối thời thanh xuân
*
Tìm trong đêm cô tịch
Hư ảo những canh dài
Thẫn thờ theo ngày tháng
Cõi buồn dấu tình phai.
*
Nỗi buồn nào da diết
Ảnh hình trong giấc mơ
Đã vạn lần in dấu
Sắt se lòng ngu ngơ.
*
Dấu tình trong đôi mắt
Giấc đêm nào ngủ yên
Buồn gieo neo chất ngất
Buồn ơi!... Đừng qua Giêng!

Phạm Thị Minh-Hưng.
**
TÌNH YÊU LẠC LỐI CHO VỪA HƯ HAO