Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

GIÓ MƯA THÁNG BẢY

Đường Nguyễn Huệ xưa...

Gió lạnh lùng tung làn tóc rối,
Cây Phượng buồn hoa rụng tả tơi
Mưa rơi ướt nhạt nhòa sân vắng
Trường xưa chẳng thấy bóng một người...

Mưa giăng giăng rớt giọt vơi đầy

Không gian sầu lắng đọng cỏ cây
Màn mưa sương khói mờ che khuất
Phố cũ lạnh tanh có thấy ai!

Tìm đâu tia nắng ấm bên song

Từng hạt bình minh lấp lánh hồng
Gió kéo mưa về ngang lối nhỏ
Tình ơi thương nhớ rối tơ lòng!

Có tiếc gì không thuở hẹn hò

Bơ vơ một bóng dưới trời mưa
Mưa chất ngất bay - hồn tượng đá,
Hững hờ ảo ảnh - chập chờn mơ...!

Phạm Thị Minh-Hưng

*
Bài Thơ cảm tác:
Em đã vê đâu làn tóc rối.
Ngàn hoa rơi rụng lá tả tơi.
Tìm hoài bóng cũ sân trường vắng.
Mưa rơi rơi mãi nhớ một người.

Mây đang nhỏ lệ giọt vơi đầy.
Nỗi sầu giăng mắc thấm cỏ cây.
Niệm cũ năm xưa giờ đã khuất.
Em có hay chăng nỗi buồn này.

Nhớ em ngày cũ dựa bên song.
Hoa ngây ngất dại má em hồng.
Nắng đang tán tỉnh lời nho nhỏ.
Nhớ kỷ niệm xưa sóng trong lòng.

Ai có nhớ chăng chuyện hẹn hò.
Những ngày yêu cũ đẹp như thơ. 
Bão đời đã biến tình băng đá.
Còn chút gì chăng trong giấc mơ.

Henry Vũ[ĐHKH-SG]

Không có nhận xét nào: