Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

EM - VÌ SAO LẠ LÙNG



EM - VÌ SAO LẠ LÙNG
[Thơ cảm tác]

Một mình anh thầm lặng
Nửa đời người cô đơn
Trong cõi buồn hiu quạnh
Anh đã gặp người mơ
    Em - Vì Sao Lạ Lùng!

Ánh sao Em tỏa sáng
Nét bâng khuâng dịu dàng
Long lanh, ánh mắt trong 
Trái tim anh xao động
Tình Anh dâng ngập lòng

Em - Vì Sao lạ lẫm
Soi sáng ngõ hồn anh 
Cho anh bao hạnh phúc
Anh kiếm tìm bấy lâu,
Em - người tình trong mộng

Từ nay ta có nhau
Tình mãi xanh diệu vợi
Những mơ say ngọt ngào
Nồng nàn như hơi thở
Tình đẹp bao ý thơ...

Tim anh như dại khờ
Tình ta ngỡ giấc mơ!

Phạm Thị Minh-Hưng. 
 **



Trong bầu trời trong trẻo của đêm ấy, một đêm rất xa trong trí nhớ, em chợt đến như một vì sao lạ, một vì sao lấp lánh, không rực rỡ mà dịu dàng, không cao xa mà gần gũi, không kiêu sang mà hiền hoà, như một chiều chuộng ngọt ngào anh vẫn đợi chờ từ rất lâu,
Cánh cửa tâm hồn anh cũng vừa mở ra, oà vỡ đón ánh sáng em, ánh sáng chiếu rọi thật sâu vào những ngõ ngách trái tim anh, một trái tim già cỗi lạnh lùng khép kín tưỏng chừng sẽ lặng lẽ đi vào giấc ngủ thiên thu miên viễn, Ánh sáng em, thứ ánh sáng thơm phức mùi khoan dung, mùi giản dị, mùi thơ ngây của hương đồng cỏ nội, có thoang thoảng một chút hương vị của gió nhẹ, của sương đêm, của ánh trăng bàng bạc, thứ ánh sáng lạ lùng ấy đã nhẹ nhàng đốt lên ngọn lửa nhỏ, ngọn lửa vừa đủ ấm để đánh thức trái tim anh .
Và như một hẹn hò từ tiền kiếp, trái tim anh đã sống lại từ những dịu dàng em, trái tim anh đã gõ lại những nhịp đập từ ánh mắt em, như những lời ru của mẹ ngày xưa ru anh vào tuổi thơ, ru anh chập chững vào đời,
Ôi, ánh mắt em sao có long lanh giọt lệ, giọt lệ buồn tủi hay giọt lệ mừng vui trong hạnh ngộ ? giọt lệ đánh thức nỗi bâng khuâng trong tim anh, một chút xót xa nào đó xa lạ hay thân quen, ngập ngừng không bày tỏ .
Với anh, anh đã đi quá nửa đời mình trong lầm lũi kiếm tìm một nương tựa, sự nương tựa hẹp hòi cho lòng ích kỷ một yêu đương tuyệt vời chưa một lần tìm thấy, Có lẽ đời anh sống với quá nhiều mơ ước, những ước mơ mà anh nghĩ nó rất tầm thường, nhưng đã hoài công trên những chặng đường đời dài không có được, đó là sự chân thật, Anh đã yêu, yêu trên đầu môi chót lưỡi, yêu trên những gian dối, lọc lừa, để rồi mang những niềm đau đó giấu kín vào đáy tim, trái tim vô tội dại khờ lặng lẽ trốn vào giấc ngủ, mệt mỏi .
Để bây giờ anh mới bắt gặp một vì sao lạ lùng : Em,

mạc phương đình

Không có nhận xét nào: