Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

LỠ MỘT NHỊP CẦU




Sao anh vội  bước qua cầu
Cơn mê vàng võ tình sầu em mang
Con đò xa khuất bàng hoàng
Mắt môi sầu úa ngỡ ngàng mưa bay
Hương xưa nhung nhớ đêm ngày
Hư không anh nỡ, lắt lay cõi lòng
Còn đâu yêu dấu tình hồng
Canh khuya đơn chiếc giấc nồng-không anh
Tình ơi phai nhạt tan tành
Tìm đâu cho thấy lời anh hẹn thề
Giờ đây tình đã chia lìa
Đôi lòng xa cách mưa về phương nao
Tên người gọi mãi hư hao
Đơn côi như tiếng thì thào gió khuya
Mưa bay thấm ướt lối về
Anh đi lạc bước cơn mê lỡ làng
Anh đi tình bỗng dở dang
Bước chân lỡ nhịp muộn màng tình em.
Vì đâu lỡ một nhịp cầu...
                    Phạm Thị Minh-Hưng
*
Em Qua Cầu, Rút Ván
white_umbrella1

Em qua cầu, rút ván
Tôi thất tán cơn mê
Mưa bay không thấy đất
Mưa mất dấu tôi về.
Chút hương em đánh rớt
Bên mé bờ hư không
Tôi quăng hình tôi xuống
Để nhặt bóng em lên.
Môi tôi dường khô máu
Gọi tên người dấu yêu
Đâu còn nơi nương náu
Giữa muôn trùng quạnh hiu.
Mưa ngang dòng nước mắt
Ướt lối vào bể dâu
Chân không còn chấm đất
Tôi biết đi phía nào.
Em qua cầu, rút ván
Ngọn mưa quất về đâu?
Xin em đừng che giấu
Chắc gì em không đau…
Hư Vô - 27/02/2013
Lỡ Nhịp cầu
Vì đâu lỡ một nhịp cầu
Vịn ngày thương nhớ bạc đầu làn mây
Tình xưa chợt nát vòng tay
Về nghe tiếng gió qua ngày thở than
Một thời chung chuyến đò ngang
Giờ xa lạ bến võ vàng ánh trăng
Ru em êm ấm chỗ nằm
Ru tôi nắng rải mưa dầm nỗi đau
Thôi thì trầu lỡ duyên cau
Vôi têm lá nhạt bạc màu làn môi
Trách gì em tại duyên trời
Nắng tàn xẻ lệch chia đôi bóng ngày
Cám ơn thi hữu PtMH bài thơ hay. TV

**

Không có nhận xét nào: