Màu Kỷ Niệm_Thơ PtMinh-Hưng.
Hoa Điệp Vàng.
Màu Kỷ Niệm.
Tặng thbmt74_SN1-15/8/2012.
Vàng son một thuở vẫn còn nhau,
Sân trường phượng đỏ, áo xanh màu,
Góp gom kỷ niệm vàn yêu dấu,
Kẻo thời gian lướt vội, quên mau.
*
Ta gặp nhau từ những ngày rất cũ,
Có ai ngờ - Một thuở ngàn thơ,
Có ai ngờ - Cho đến bây giờ,
Nhung nhớ mãi, bóng hình thời vụng dại.
*
Cô giáo trẻ bên học trò bé nhỏ,
Rất vô tư, trong sáng, hồn nhiên,
Em ngây thơ, rạng rỡ, ngoan hiền,
Sân trường đó, hàng phượng xưa hoa đỏ.
*
Quên sao được cây muồng vàng sân dưới,
Cánh lả lơi, bay theo gió thướt tha,
Con sâu hoa, vàng óng ả mượt mà,
Sâu hiền lắm, mà sao...sợ thế!
*
Ôi, nhớ quá, những ngày xưa, rất nhớ,
Con đường đến trường, sương sớm như thơ,
Dáng ngọc ngà, rộn rã, áo xanh mơ,
Vẫn còn đó, em ơi, màu kỷ niệm.
*
Còn trong ta, ngập tràn bao nỗi nhớ,
Biết làm sao, trở lại ngày xưa,
Bâng khuâng chiều xuống, lòng vương vấn,
Ngậm ngùi...Ngày tháng đã phôi pha!
Phạm Thị Minh-Hưng.
*****
16/8
Màu Kỷ Niệm.
Tặng thbmt74_SN1-15/8/2012.
Vàng son một thuở vẫn còn nhau,
Sân trường phượng đỏ, áo xanh màu,
Góp gom kỷ niệm vàn yêu dấu,
Kẻo thời gian lướt vội, quên mau.
*
Ta gặp nhau từ những ngày rất cũ,
Có ai ngờ - Một thuở ngàn thơ,
Có ai ngờ - Cho đến bây giờ,
Nhung nhớ mãi, bóng hình thời vụng dại.
*
Cô giáo trẻ bên học trò bé nhỏ,
Rất vô tư, trong sáng, hồn nhiên,
Em ngây thơ, rạng rỡ, ngoan hiền,
Sân trường đó, hàng phượng xưa hoa đỏ.
*
Quên sao được cây muồng vàng sân dưới,
Cánh lả lơi, bay theo gió thướt tha,
Con sâu hoa, vàng óng ả mượt mà,
Sâu hiền lắm, mà sao...sợ thế!
*
Ôi, nhớ quá, những ngày xưa, rất nhớ,
Con đường đến trường, sương sớm như thơ,
Dáng ngọc ngà, rộn rã, áo xanh mơ,
Vẫn còn đó, em ơi, màu kỷ niệm.
*
Còn trong ta, ngập tràn bao nỗi nhớ,
Biết làm sao, trở lại ngày xưa,
Bâng khuâng chiều xuống, lòng vương vấn,
Ngậm ngùi...Ngày tháng đã phôi pha!
Phạm Thị Minh-Hưng.
*****
16/8
Đời ta nay đã là hoang đảo
Quạnh quẻ trơ vơ trọn tuổi
buồn
Yêu thương sa mạc tình biển lạnh
Trống trải cô đơn đến cội nguồn !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét