Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Tình Hồng Mong Manh_PTMH - Tôi Họa Thơ Người & Họa Cả Thơ Tôi...

Tình Hồng Mong Manh

Điệu luân vũ gió bay làn tóc
Áo lụa trắng trong quấn bước chân
Tóc gió đùa vui tình náo nức
Dịu dàng e ấp nắng bâng khuâng

Em trong sáng đóa hoa hồng nhỏ
Đỏ thắm đôi môi nét rạng ngời
Ánh mắt long lanh như hẹn hứa
Bên nhau mộng ước ngát hương đời...

Sân trường tháng hạ nắng chia xa
Xa vắng phượng buồn gió tả tơi
Mưa lạnh lùng hoen sầu tượng đá
Tháng ngày vụn vỡ mộng phai phôi

Đâu rồi chuyến xe bên đường trái,
Mờ mịt mưa giăng chắn ngõ vào
Trường vắng buồn hiu, người lạ phố
Đâu rồi - Phượng cũ - Dấu tình đau...

Phạm Thị Minh-Hưng
*

Khúc Mưa Tháng 9

DUONGSEN2

Đêm rắc mưa cho hương đầy tóc
Tháng 9 về quanh những gót chân
Phố xá chờ nhau đèn thao thức
Soi buồn chưa rõ mặt tình nhân.

Con đường có lần em qua đó
Hẹn hò cho đỏ dấu son môi
Tôi về không kịp như đã hứa
Giọt mưa xoá mất bóng em rồi!

Bàn tay lùa trong di tích đá
Nhặt chút hương xưa để nhớ đời
Hàng cây bàng mấy lần thay lá
  Mà nghe hối hả bước chân tôi.

Chỗ có bảng chỉ đường rẽ trái
Mưa bay đâu còn thấy lối vào
Tôi nhìn tôi lạ người lạ phố
Cỏ xanh mọc đã quá đỉnh sầu…

Hư Vô

 photo laacutevagraveng_zps27fb1c50.gif

Sầu Mưa Tháng 9

Gió đưa mưa xác xơ dòng tóc
Tháng 9 sầu quay quắt bước chân
Xóm nhỏ buồn bâng khuâng thao thức
Hay chỉ mình em  gọi cố nhân .

Một thuở nào anh qua nơi đó
Có em chờ mưa ấm làn môi
Giọt rơi rơi long lanh khóe mắt
Khóc người đi xa cách thật rồi !

Khúc sầu em chơ vơ phiến đá
Mỏi mòn trông chinh phụ một đời
Đã bao thu ngậm ngùi thay lá
Tháng 9 về hiu hắt quanh tôi .

Hay anh đã một lần rẽ trái
Cho buồng tim tan tác lối vào
Để tương tư chiều em qua phố
Cơn mưa còn da diết tình sầu …
Ngọc Quyên
**



Tìm Nơi Đâu - Biết Tìm Đâu

Heo may lạnh, nhạt phai hương tóc
Lá vàng rơi vướng víu bước chân
Ai chờ ai, ánh đèn thao thức
Phố thưa người đón bước tình nhân

Đường phượng đỏ, xưa qua lối đó
Những hẹn hò không nói lên môi
Ánh mắt lặng nhìn như thầm hứa
Có phải...Tình non lỡ vẽ vời...

Giọt mưa buồn, ướt loang ghế đá
Chỗ ngồi xưa, đã vắng bóng người
Thu đến, thu đi phai sắc lá,
Bâng khuâng, lạc lõng - chiều đơn côi

Hoàng hôn ảm đạm, hồn tê tái
Ngõ vắng cỏ rêu chẳng lối vào
Lạ người, lạ cảnh - Đâu con phố
Cỏ xanh, tường đổ, biết tìm đâu...

Phạm Thị Minh-Hưng

3 nhận xét:

canhlantrang.blogspot.com nói...

Lạ người, lạ cảnh - Đâu con phố
Cỏ xanh, tường đổ, biết tìm đâu...

Nghe hai câu thơ này thấy hồn về chốn cũ nhưng chẳng còn chi
Hay quá, mê chị cũng như mê thơ của chị, làm nhớ bài Sông lấp Nam Định của Trần Kế Xương
(Cái gì có chữ Kế trong đó là hay á, không hay sao được)

Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô khoai
Đêm nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò
Bé Kế.
&
Lạ người, lạ cảnh - Đâu con phố
Cỏ xanh, tường đổ, biết tìm đâu.
...////tìm trong vô cực ,tìm trong hư vô ,
hiện giờ ta đang tìm việc làm, bây giờ làm lại từ đầu
từ sài gòn
Bs Trương Công Đạt- KHSG.

canhlantrang.blogspot.com nói...

Cám ơn hai bạn rất nhiều,
PTMH.

Unknown nói...

Nhiều bài thơ cú pháp hay, vế đối vế, câu đối câu gợi được xúc động trong hồn, ví như thơ Hồ Xuân Hương... đọc mà nhớ đến mấy chục năm
Đời chúng ta ai ai cũng nhớ ít nhất là một câu thơ của HXH hay thơ Nguyễn Du
Bữa nào chị làm một bài thơ dê dê cỡ Hồ Xuân Hương coi sao
Tả cảnh hoài chán chết
Kỳ này tả ...chim bay, chim múa, chim ngủ coi sao ???