Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

XUÂN VÔ ĐỀ_LAMTRAN_XUÂN AN NHIÊN.




Này, đừng tưởng Xuân chỉ đến với ai có vườn mai khoe sắc
Như ta đây, chỉ vài gói lạc rang
Chèo kéo từ chiều tà cho tận tối với phân vân
Chẳng biết có nên bỏ bầu rượu lại mà ra chơi phố xá.
Đối với ta, xuân chỉ là tất cả
những vuông tròn của tình bằng hữu có thể sẻ chia
Ta có thể làm bạn với chú cá thia lia
đang phùng mang trợn mắt loay hoay trong chai thủy tinh trong suốt;
Hay-đơn giản thôi, có ai biết không- ta hoàn toàn hạnh phúc
ngồi một mình và ngẫm chuyện trần gian.
Giả như ta giàu có, có lúc ta sẽ rất phân vân
rằng ai đến thăm ta, phải chăng là vì túi tiền ta nằng nặng?
Đối với ta, xuân là không phiền muộn
là bỏ ngoài tai bất cứ mọi chanh chua
là bỏ ra khỏi tầm mắt những được kém hơn thua
là an nhiên tự tại dẫu người đời xem ta chẳng bao giờ tồn tại.
Đối với ta, xuân là cõi lòng thư thái
Bỏ mặc đời với bợ đỡ khòm lưng
Riêng lưng ta, bằng cốt sắt áo xi măng
Nom xù xì, mà tự do đáo để.
Xuân, xuân ơi! trời sinh ta vốn thế
Nên cả đời ta mãi mãi đơn thân
Xuân có vui, thì xin rất âm thầm
Cho cơn gió nhẹ, vì rượu vào làm lòng ta rực nóng.
                                       LAM TRẦN 15.02.2013

Không có nhận xét nào: