Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

THƠ TUYỂN - VIDEO GIẢI TRÍ

      

    http://www.incrediblesnaps.com/wp-content/uploads/2011/11/60-beautiful-flower-pictures.jpg


Cảm ơn đời

Nếu ai nói cuộc đời đầy khổ lụy

Ngước lên trời tôi kiếm vạn vì sao
Thầm cảm ơn Thương Đế ở trên cao

Dậy tôi biết khổ đau là lẽ sống
Qua giông tố hoa đời tôi nở rộ

Nếm thương đau tìm thấy vị ngọt ngào
Ngang qua đời bao hệ lụy lao xao

Hồn vẫn tựa mây cao, làn gió thoảng
Còn ai bảo cuộc đời đầy chán nản

Giữ hộ tôi chút nắng với ngày mưa
Giữ hộ tôi hơi thở ấm dư thừa

Cho tôi mượn thêm một giây để sống
Ai bảo tôi tháng ngày dài trống rổng

Rộng đôi tay tôi ôm hết thời gian
Mỗi phút giây tôi sợ quá trễ tràng

Không kịp đến ủi an người bất hạnh
Đừng bảo tôi cuộc đời đầy tẻ lạnh

Mà cùng tôi thắp ngọn lửa trong tim
Hãy cùng tôi thắp sáng những im lìm

Tìm hạnh phúc ấm nồng từng hơi thở
Cảm ơn đời mầu nắng vàng rực rỡ

Cảm ơn mưa oà vỡ những niềm vui
Cảm ơn trời vào lứa tuổi năm mươi

Tôi còn có mẹ cha vui hôm sớm
Hai con tôi cũng chợt vừa khôn lớn

Chúng ngoan hiền như mực tím ngày xưa
Người bạn đời sớm nắng với chiều mưa

Đã gắn bó bên đời nhau rộn rã
Một tiếng cha tôi khắc vào tâm khảm

Tiếng mẹ hiền tôi ôm ấp vào tim
Tiếng anh em ngọt lịm hết ưu phiền

Tiếng bè bạn ôi một trời thương mến
Hãy cùng tôi thắp lên ngàn ngọn nến

Lửa yêu thương tìm đến chẳng gọi mời
Mai mốt rồi dù đời có chơi vơi

Nhớ thắp sáng chân dung “Nàng hạnh phúc”
Ai bảo tôi cuộc đời đầy tù ngục

Thử thả hồn đậu trên nhánh mây cao
Thử nhìn đời như một giấc chiêm bao

Hoa tự tại trổ đầy vườn muôn thuở


Tina Tuyết Võ (Võ Thị Bạch Tuyết) - January 1st, 2010
*
    ĐƯỜNG VỀ CẦN THƠ.
Bao nhiêu năm tôi đã xa Cần Thơ,
Nếu có về, tôi về trong qúa khứ,
Sài Gòn - Cần Thơ những hình ảnh cũ,
Lòng người viễn xứ còn nhớ còn thương.
                     Trên quốc lộ một tôi qua Long An,
                     Thư viện tỉnh Long An to, đẹp đẽ,
                     Xe đò đông người cửa không che gío,
                     Gío Long An theo tôi đến Mỹ Tho.                   
Xe ngừng bên này sông để qua phà,
Giòng sông Tiền mênh mông màu nước đục,
Đất phù sa Trung Lương mùa mận ngọt,
Mận Trung Lương, ổi xá lỵ trúng mùa.
                       Chào bắc Mỹ Thuận tôi bước lên bờ,
                       Ai đến Sa Đéc? Ai về Trà Vinh?
                       Ai đi Cần Thơ? Ai ghé Vĩnh Long?
                       Để giòng Mê Kông bâng khuâng sóng gọi.
Đường về miền Tây vườn quê tiếp nối,
Thêm một lần qua phà: bắc Cần Thơ,
Những cụm lục bình sóng nước nhấp nhô,
Thuyền ai trôi hững hờ trên sông Hậu.
                        Người và xe chen nhau lên phà vội,
                        Tiếng rao hàng, tiếng mời mọc bán mua,
                        Huyện Bình Minh, Vĩnh Long ở bên kia,                       .
                        Sang bên này Cần Thơ gần gũi qúa.
Xuống bắc Cần Thơ người đông kẻ lạ,
Ai về Châu Đốc? Ai đi Long Xuyên?
Ai thăm Rạch Gía? Ai đến Hà Tiên?
Để giòng Mê Kông thương chia mấy nhánh.
                       Cam bắc Cần Thơ người ta rao bán,
                       Gọi  “một chục” mà “ một chục mười lăm”,
                       Như tấm lòng hào phóng người miền Nam ,
                       Cam   bắc Cần Thơ vừa ngon vừa rẻ.
Tôi biết ngày nay Cần Thơ khác lạ,
Đã thay đổi nhiều từ thuở tôi đi,
Cầu treo Mỹ Thuận, và cầu Cần Thơ,
 Bắc qua sông Tiền, bắc qua sông Hậu.
                        Hai chuyến phà xưa không còn xuôi ngược,
                        Mà lòng tôi còn xuôi ngược chuyến phà,
                        Khi nghĩ về người và đất Cần Thơ,
                        Tôi trót yêu vẻ nhà quê đơn giản.
          Nguyễn Thị Thanh Dương.
                 ( Dec. 2012)
**
ĐƯỜNG VỀ CẦN THƠ.
Ai về ghé lại Mỹ Tho
Qua Long An chiếc xe đò bon bon
Con đường quốc lộ chưa mòn
Những làn bụi đỏ vẫn còn treo cây
Trung Lương xoải ổi ngọt đầy
Thúng bưng em khép thơ ngây vào lòng
Tay ai thả nắng vào trong
Cho lời mua bán xoay vòng tình quê
Bến phà Mỹ Thuận ai về
Nắng Trà Vinh gió bốn bề Vĩnh Long
Bắc Cần Thơ gió mênh mông
Tiếng phà xình xịch trôi dòng nước xanh
Đến Cần Thơ mắt long lanh
Bến Ninh Kiều sóng chòng chành đò nghiêng
Có ai gửi lại niềm riêng
Cho con nước nhớ nổi chìm xôn xao
Cái Răng chợ nổi mời chào
Má hồng cô lái đỏ au trái hồng
Mái chèo khua nước thong dong
Dòng sông ngày ấy nhớ mong trôi dài
Tay cầm mưa nắng chưa phai
Quần xanh áo trắng miệt mài trường xưa
Tiếng cười dưới lớp đong đưa
Bên tai dòn dã như vừa pháo vang
Áo bay trắng cả trường Đoàn
Che làn tóc ngắn trường Phan lợp dù
Cần Thơ qua biết bao thu
Vẫn còn bắc võng ru thơ bồng bềnh
   Trầm Vân
**

Không có nhận xét nào: