Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

SEN HỒNG



SEN HỒNG

Ơ kìa một búp Sen hồng
Cánh xinh rạng rỡ hương nồng dưới trăng
Mơ màng tắm ánh nguyệt hằng
Em là ước mộng hoang đàng tình tôi
Tháng Giêng bát ngát chơi vơi
Có ai hò hẹn rối bời giấc mơ
Hồn tôi quá đỗi ngu ngơ
Bàng hoàng viết vội vần thơ dại khờ...
Sen ơi sao nỡ hững hờ
Tình tôi cánh bướm lạc bờ trăng sao!
Sen hồng em, đoá thanh cao
Ru tình mộng ảo lao đao đá buồn...
Tình tôi bát ngát mưa nguồn
Mơ hồ ngọt lịm ngõ hồn giăng tơ...
Xuân về một cõi trời thơ
Tình Sen ấp ủ ... bơ vơ, muộn màng

Phạm Thị Minh-Hưng

1 nhận xét:

Hoàng Sơn nói...

SEN HỒNG
Sen hồng một đoá ửng hồng
Như nàng trinh nữ má hồng hây hây
Hương nồng toả rạng cỏ cây
Nghe hồn thơ bỗng ngất ngây men tình
Tháng Giêng chợt nhớ bóng hình
Của người yêu dấu nữ sinh yêu kiều
Cùng tôi hò hẹn một chiều
Lời tình e thẹn: em yêu lần đầu
Sen hồng dưới anh trăng thâu
Nhấp nhô bóng nước nhịp cầu lao xao
Như lời hò hẹn trăng sao
Mình yêu nhau tự kiếp nào còn yêu
Bâng khuâng nhìn hạt mưa chiều
Mơ hồ như đá buồn hiu thuở nào
Xuân về hoa lá xôn xao
Mới hay sen nở đón chào mùa xuân.

ĐHSR. 17/02/16.