Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

SÓNG - ĐỪNG GỌI TÊN EM NỮA THƠ và NHẠC




Đừng gọi tên em nữa!
Tặng Đốm

Đừng gọi tên em nữa!
Chiều ơi muộn lắm rồi,
Chim rộn ràng nhớ tổ,
Em lộng lẫy chờ ai!


Đừng gọi tên em nữa!
Kệ em khóc lẻ loi,
Nỗi buồn như giông tố,
Rồi cũng nhạt nhòa thôi!


Đừng gọi tên em nữa!
Mặc đêm buồn khôn nguôi,
Lịm hồn theo nỗi nhớ,
Hiu hắt ánh đèn soi!


Đừng gọi tên em nữa!
Khuya đã bặt tiếng người,
Sương mờ lan gác nhỏ,
Em trằn trọc thở dài!


Đừng gọi tên em nữa!
Sầu trĩu nặng lắm rồi,
Xóa nhòa đi quá khứ,
Đừng gợi nữa tình ơi!


Đừng gọi tên em nữa!
Niềm vui qua thật rồi,
Nửa đêm trời về sáng,
Cú rúc lời bi ai!


Đừng gọi tên em nữa!
Nhưng em lại nhớ người,
Lạc hồn mơ hư ảo,
Lần còn nhau xa xôi!


Đừng gọi tên em nữa!
Bóng đêm vẫn buông dài,
Tiếng thạch sùng tiếc nuối,
Em oà khóc…anh ơi!!!


NHN

*


Sóng

Anh muốn làm cơn sóng,
Cuốn em vào biển khơi,
Nhưng em là con thuyền,
Neo hướng về bến đậu!

Sóng cuồng điên vì nhớ,
Thuyền ứa lệ dần trôi,
Ngậm ngùi hoài niệm thuở,
Ta còn nhau dịu dàng!

Thuyền neo thân vào bến,
Sóng một kiếp lênh đênh,
Nổi trôi đời vô định,
Quằn quại sóng về đâu?

Sóng ngậm đầy bão tố,
Giữa biển đời trầm luân,
Thuyền võ vàng níu gọi,
Sóng đau chồng nỗi đau!

Thuyền khuất nẻo chân mây,
Sóng nghẹn ngào thương nhớ,
Vỗ cánh bay theo gió,
Tìm yêu dấu khôn nguôi!

Rũ ấm lạnh trần ai,
Thuyền nào không cần bến!
Đời thuyền không tựa bến,
Chỉ còn kiếp nổi trôi!

Thuyền đã vào bến đợi,
Sóng gầm vang đớn đau,
Gục đầu nương ghềnh đá,
Sóng miên man bạc đầu!

NHN

Không có nhận xét nào: