VE SẦU ĐÂU...
Dường như thiếu tiếng ve sầu
Xứ người, phượng vẫn một màu đỏ tươi
Lạ chưa mây nắng cao vời
Vói hoài chưa tới một thời nhớ thương
Hồn thi theo vạn dặm đường
Bạn bè, cửa lớp, sân trường còn đâu
Râm ran nỗi nhớ ve sầu
Học trò giờ đã bạc màu tóc phai
Mấy mươi năm quãng ngắn dài
Lòng sao như vẫn nhớ hoài điểm son
Nhớ ai tà áo eo thon
Mở trang lưu bút đâu còn phượng xưa
Lạy trời thôi nắng, thôi mưa
Cho Xuân với Hạ như chưa trở về
Cho em, tóc vẫn tóc thề
Lén trao cánh phượng ngõ về thơm hương
Dường như tiếng guốc người thương
Trống trường đánh vội, thềm vương áo dài
Tiểu thư Đạt Lý
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét