Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

THƠ Và THƠ HỌA - THƠ CẢM TÁC


Theo Em Tôi Rụng La Đà

Tay nghiêng vành nón che trời
Che em tận tụy yêu người trần gian
Ước gì bóng nón nằm ngang
Che giùm tôi với cây đàn câu ca
Theo em tôi rụng la đà
Chìm trong bọt nước quê nhà lênh
đênh
Cái sầu tôi vốn không tên
Lại nghe tiếng thở dài trên tay người
Nghiêng nghiêng vành nón che trời
Biết bao đằm thắm như lời tạ ơn
Ơn em không nhớ tôi hờn
Cho dù đời có là cơn bão bùng
Ơn con mắt đẹp não nùng
Gần em tôi thấy muôn trùng chia xa
Khoan khoan mình chớ bước ra
Để tôi làm gió thổi tà áo bay
Áo em tím vạt bông mây
Nhuộm tôi tím cả vòng tay ân tình
Phan Ni Tấn
Thơ Phan Ni Tấn, 
Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc & hát.
Cùng Anh Chia Nỗi Sầu Em 
(Bài họa)
Chiều nghiêng bóng nắng lưng trời
Hoàng hôn nhuộm tím núi đồi thênh thang
Một đời duyên kiếp trái ngang
Sầu tư ai gảy khúc đàn thu ca
Nợ tình dan díu la đà.
Còn vương một thuở ngọc ngà chênh vênh
Con đường xưa đã quên tên
Như lời thề hẹn sắc son cùng người 
Bàn tay định mệnh của trời
Phụ phàng nhưng vẫn ngàn đời nhớ ơn
Yêu anh dẫu chút dỗi hờn
Vẫn tình em đó nửa con mắt buồn
Giữa dòng lệ thắm rơi tuôn 
Chờ người duyên ước miên trường cách xa
Từ trong giông tố bước ra
Cùng anh nửa mảnh trăng tà ngủ say 
Nguyệt cầm thổn thức trời mây
Lướt trên phím nhớ ngất ngây hương tình .
Ngọc Quyên 
Thơ Ngọc Quyên,  (Bản nhạc mới cập nhật)
Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc& hát.
Đếm Sầu
Theo Em

 Tay cầm vành nón che nghiêng
Dõi nhìn theo bóng mây biền biệt trôi
Quay ngang che dạ bồi hồi
Làm sao che được cả đời nhớ nhung

Nhớ mây, mây vẫn dửng dưng
Mong trời lặng gió mây đừng bay đi
Gió ru tiếng hát thầm thì
Hoa xưa héo úa còn gì cho nhau

Pháo hồng em đã qua cầu
Cho mưa từng giọt đếm sầu theo em
Tay nghiêng vành nón che rèm
Che luôn bóng mắt lấm lem lệ nhòa

TIễn người trong tiếng pháo hoa 
 Cười lên để thấy vỡ òa niềm đau
Tay run ngửa nón hứng sầu 
Để sầu rơi rụng nhịp cầu nhớ thương

Gió ơi thổi áo vấn vương
Nhuộm màu sim tím con đường em đi

Diễm Hương
Biển Vắng Chiều Xuân

Một mình biển vắng chiều rơi
Nhớ nhung kỷ niệm chơi vơi ngút ngàn
Thủy triều biển sóng dâng tràn
Bổng trầm âm hưởng tiếng đàn lời ca

Tình xanh lớp sóng la đà 
Bao nhiêu bọt nước bãi xa gập ghềnh
Thuyền tình sóng nổi lênh đênh
Tìm đâu ước hẹn đã trên môi người...

Xuân sang đào cúc rạng ngời
Hồng nhan bẽ phận một đời héo hon
Mắt trong vướng nét dỗi hờn
Tiếc lời ai đã theo cơn gió buồn...

Phương anh, tuyết trắng lạnh lùng
Nơi này đón Tết muôn trùng cách xa
Thương sao ngọt đắng ngày qua
Người đi đi mãi trăng tà khuất mây...

Tưởng như tình quẩn quanh đây
Hoàng hôn biển tím, cỏ cây vô tình...!
Chiều nay biển vắng riêng mình
Có còn không đấy ẩn tình ngày thơ?

Phạm Thị Minh-Hưng.
ĐĂNG SƠN

Không có nhận xét nào: