Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

THƠ TRẦM VÂN - NHẠC_LỆ QUYÊN


*****
 Giữa Mùa Ly Tan

Xác xơ cánh lá vàng rơi
Cố vàng lên những phút đời mong manh
Đã lìa xa ngọn xa cành
Còn nghiêng nỗi nhớ vòng quanh cây mình

Những pho tượng đứng lặng thinh
Nắng mưa dầm dãi rập rình bão giông
Vẫn mòn con mắt thương trông
Xuân về hoa nở rực lòng thế gian

Dẫu là chim sáo sang ngang
Còn rơi tiếng hót lỡ làng thả trôi
Em đi bỏ lại tình tôi
Bóng đêm phía trước mặt trời phía sau

Sông lòng sóng vỡ nát nhàu
Bàn tay cố vịn nhịp cầu chênh vênh
Nghe trong tiếng thác lời ghềnh
Bão giông xô dạt lênh đênh cánh buồm

Thương vòng tay khép nụ  hôn
Nhớ em nhớ cả giận hờn môi cong
Tình son ngày ấy tô hồng
Hỏi em giờ có tô lòng tím đau ?
 Trầm Vân

Thứ 6 - 14/12/2012

*
Con Đường Tình Yêu

Tìm em trên khắp nẻo đường
Có khi chỉ thấy nỗi buồn bay qua
Em như vách đá lạ xa
Giấu mình trong cái mượt mà cỏ cây
 
Tìm em chân đạp bùn lầy
Sen em chắc nở đâu đây trắng hồng
Lục bình trôi dạt trên sông
Nương ngàn con sóng bềnh bồng gọi nhau
 
Tìm em qua mấy nhịp cầu
Mênh mang sông nước một màu biếc xanh
Tình yêu sương khói mỏng manh
Có khi đông đến vén mành heo may
 
Tìm em trên lối thu gầy
Lá vàng che dấu áo bay ngang chiều
Con đường phảng phất hương yêu
Trót thương ba bảy cũng liều đưa chân
 
Tìm em trên lối tử thần
Đu giây lắc lẻo phù vân qua đồi
Có khi chỉ thấy thác rơi
Bão giông gào thét những lời đêm đen
 
Đạp gai chông nhọn cũng quen
Giữ cho chân cứng đá mềm phiêu du
Nào đâu đi lạc cơn mơ
Bóng em huyền ảo đôi bờ chiêm bao
 
Tìm em vượt mấy tường rào
Chợt nghe hoa cỏ thì thào lời thương
Bờ vai chạm tiếng ai luồn
Ô hay em đó mùi hương dạt dào
 
Cuối cùng ta đã gặp nhau
Vòng tay khép cả trăng sao vào lòng
Mượn em đôi chớp mi cong
Tơ trời thắt sợi chỉ hồng se duyên
 
Con đường ta đã đặt tên

Tình yêu có trốn có tìm đắm mê
Có dòng sông nhớ vỗ về
Làn môi khép lại câu thề trăm năm

 Trầm Vân



CHAT
Ngồi buồn biết chat cùng ai
Chat cùng những tiếng thở dài tháng năm
Chat cùng bao nỗi thăng trầm
Con đường cơ nhỡ bước lầm bể dâu.
Rượu suông ngồi uống đã lâu,
Canh khuya sương lạnh bạc đầu nước non
Dọc theo lối cũ đường mòn,
Dấu chân kỷ niệm có còn nhớ nhau,
Vầng trăng xưa đã nát nhàu
Biết tay ai vá ai khâu cho tròn.
Tiếng dơi vỗ cánh cô đơn,
Rung lên những nốt nhạc buồn tối đen
Bỗng thèm chat với bóng em
Trái tim chớp vội đôi rèm mi cong
Nhớ thương chat với cõi lòng
Tình xa tít tắp chat mong tìm về.
Trầm Vân.


Giữ Giùm Anh
 
Giữ giùm anh những nụ cười
Nghiêng làn nắng ấm tô môi son hồng
Ru lời chim hót biếc trong
Gió bay qua cũng phải lòng ngẩn ngơ

Giữ giùm anh buổi hẹn hò
Cây kem nhấm nháp bao giờ hết thơm
Ly cà phê khuấy ngọt hơn
Lời yêu em bỏ thêm đường đó thôi

Giữ giùm anh tóc buông lơi
Cột anh trong một góc trời riêng em
Cột vầng trăng nhớ vào đêm
Cỏ cây hoa lá bên thềm tương tư

Giữ giùm anh mắt sông mơ
Tình anh bơi giữa đôi bờ cỏ hoa
Mượn em sóng mắt mượt mà
Làm con đò nhỏ chèo qua mối tình

Tay em mười ngón xinh xinh
Giữ giùm anh nhé bóng hình lứa đôi
Ngón tay áp út duyên đời
Đeo giùm anh nhẫn vàng mười được không ?
     Trầm Vân

T7-15/12/2012.
** 
http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2011/10/23/14/20111023135940_1.jpg
Hoa Tường Vi
Hoa tường vi nép bên rào
Tỏa hương khiêm tốn đón chào gió qua
Hồng lên từng cánh mượt mà
Thẹn thùng bối rối như là mới yêu
Tình nghiêng bóng nhỏ diễm kiều
Nụ cười thương giấu bao điều bên trong
Gió ru mưa nắng phải lòng
Bên tường ai đứng chờ trông người về
Hoa như cô gái thôn quê
Đẹp không son phấn mà mê mẩn đời
Áo bà ba trắng tinh khôi
Lung linh từng giọt nắng rơi mơ màng
Tường vi xòe cánh môi ngoan
Thơm lưng lửng cỏ gió lang thang luồn
Ngắm chùm hoa nhẹ cánh buông
Thơ tôi thả nhẹ nỗi buồn tường vi
Bên rào ngày ấy tôi đi
Em nhìn lưu luyến thầm thì bờ môi
Nói rằng em sẽ chờ tôi
Bài ca " Cô Láng Giềng " ơi đẫm tình
Thơ tôi giờ bước một mình
Người yêu giờ đã lên đênh phương trời
Chùm hoa rũ xuống chơi vơi
Hương bay thờ thẫn qua thời tình xưa
Tường vi nép nắng nép mưa
Thơ tôi nép gió cho vừa nhớ thương
 Trầm Vân
 **
 

Không có nhận xét nào: