Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

SẮC KHÔNG





















SẮC KHÔNG

Em về
ngọn nến lung linh gió
Trải xuống vô cùng sợi sắc
không
Đưa tay khuấy bóng em
thành khói
Cõi vô biên nở vội đóa hồng.

Bàng hoàng ta hất tung
giấc mộng
Vẫn thấy em
còn giữa mênh mông
Hồn phách chia lìa đêm lạnh
cóng
Thật có em,
Có thật ta không?

Hư Vô
*
Thơ Cảm Tác_

SẮC KHÔNG_Thơ PTMinh-Hưng

Sắc không một cõi hư vô
Lạc vào thoáng mộng lững lờ chiêm bao
Tìm đâu bờ bến hư hao
Giật mình hồn chợt xanh xao lạnh lùng
Chỉ là ánh nến mông lung
Chập chờn dáng ngọc, ngập ngừng bước hoa
Sầu tôi giữa mộng nhạt nhòa
Sắc không rớt xuống, tình xa hững hờ...

Phạm Thị Minh-Hưng.



DẤU CHÂN XƯA



















Dấu Chân Xưa

Ai gởi cho tôi bài thơ buồn
Bài thơ thương nhớ đến quê hương
Một ngày cuối hạ mùa ly biệt
Quên lời ước hẹn đã vấn vương...

Nhớ không một chiều rất xa xưa
Hàng dừa xanh lá đứng bên bờ
Ta đã có nhau chung lối mộng
Che cùng chiếc nón dưới trời mưa...

Đã hẹn đừng xa - Tình ước mơ
Tuổi học trò nhung gấm hững hờ
Sao chia tay một ngày hạ nắng
Rồi xa xa mãi có ai ngờ!

Mùa thu nào tôi cũng bơ vơ
Hàng dừa xưa già héo xác xơ
Vẫn còn nhung nhớ ngày yêu cũ
Lòng tôi quạnh vắng đến bao giờ?

Tôi bước một mình chiều nắng phai
Bâng khuâng lối nhỏ mắt mi cay
Có phải dấu chân ai ngày đó
Vẫn còn in đậm ở nơi này?

Phạm Thị Minh Hưng


NỤ HÔN LUẬT SƯ


Tiến sĩ Luật khoa Đào Quang Huy, học trò Giáo sư - Tiến sĩ - Luật sư Nguyễn Mạnh Tường ở trường Bưởi kể lại một về một phiên tòa diễn ra ở làng Xuân Thọ, huyện Đông Quan, tỉnh Thái Bình, vào thời kỳ 1947-1949.
Vụ án như sau:Một thanh niên nông dân đi làm đồng về, thấy anh Đại đội trưởng đóng tại nhà, đang ôm ấp vợ mình. Sẵn cái cuốc trên tay, anh ta phang một cái, Đại đội trưởng chết ngay.
Phiên tòa mở ra với ý định xử thật nghiêm tội giết người và làm mờ nhạt các tình tiết khác để giữ uy tín cho bộ đội. Chủ tọa là Luật sư Lê Văn Chất. Luật sư Nguyễn Mạnh Tường được chỉ định bào chữa. Ông chỉ có ít phút gặp thân chủ của mình.
Diễn biến phiên tòa đúng như chủ định: Anh nông dân chịu án tử hình và được phép nói lời cuối cùng. Anh nhìn Chánh tòa, nhìn Luật sư, ngập ngừng nói: “Xin phép được ôm hôn bà Chánh tòa một lần trước khi chết”. Bị bất ngờ, Chánh tòa không kịp trấn tĩnh, đập bàn quát mắng anh nông dân rằng tội lỗi đến thế mà còn dám hỗn láo, nói liều.
Ls Nguyễn Mạnh Tường nói: “Thưa ông Chánh tòa, ông là người có học thức, suy nghĩ chín chắn, mà trước một câu nói không đâu của người sắp chết, còn nổi giận ghê gớm như thế. Phương chi, anh nông dân nghèo ít học kia, trông thấy người đàn ông khác trong buồng vợ mình thì sự giận dữ đến mức hành động thiếu suy nghĩ là điều có thể hiểu được”.
Kết quả cuối cùng, anh nông dân được giảm án, thực chất là tha bổng vì hồi ấy Thái Bình đâu có trại giam. Luật sư Lê Văn Chất, có người vợ trẻ, đẹp và ông này rất ghen. Biết thóp này Ls Tường chỉ dùng một mẹo nhỏ nhưng bị cáo đã được cứu mạng.
Dân gian gọi vụ án đó là vụ “nụ hôn Nguyễn Mạnh Tường”.
Hôm nay Ngày Luật sư Việt Nam, ôn lại chuyện này để chúc mừng các Luật sư, mong các Luật sư có thêm nhiều “nụ hôn” như thế nữa để bảo vệ công lý, mang lại bình yên cho cuộc sống bộn bề hôm nay.


Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

HÌNH ẢNH MÙA THU TORONTO 2015


image1.jpeg
image4.jpeg












Bức ảnh vừa ý nhất CY mới chụp sáng nay 12/10
      trên đường Leslie gần Don Mills.
  Xe mang theo cả trời thu...
*
Tuyệt vời
Anh Chiêu Ấn ơi
Thu đến chơi vơi
Trong kính xe hơi
Lá sẽ úa rơi
Người vẫn yêu đời...
OBLC

image5.jpeg

image6.jpeg

image7.jpeg
hình con kangaroo chạy trong Downsview Park do người bạn chụp kịp. Thật thú vị khi thấy kangaroo chạy nhong nhong cà tưng ngay trong Toronto. 

image8.jpeg

image9.jpeg

image10.jpeg

image11.jpeg

image12.jpeg

image13.jpeg

image14.jpeg

image1.jpegimage1.jpeg
image1.jpeg














































































Ảnh Trần Dzung_74

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

THU MONG CHỜ


Thu Mong Chờ

Lá rụng mấy mùa em chờ ai,
Hiên ngoài lạnh giá mấy thu dài,
Mong ngóng chi người đi biền biệt,
Sầu thương day dứt sắc hương phai.

Biển chiều lộng gió em chờ ai,
Cô đơn đếm bước những ngậm ngùi,
Buồn trông cánh hạc mờ xa mãi,
Em đứng chờ ai giữa biển khơi?

Em chờ ai mà lòng hoang dại,
Tiếc thương nhiều ngày cũ ấm êm,
Người đã đi sao em cứ đợi
Lá úa rơi đầy bước đơn côi...

Em vẫn hát bài ca "Mùa Thu Chết"
Nhớ nhung hoài lòng lúc nào vơi,
Còn không anh... cụm Thạch Thảo trên đồi?
Xin nhớ nhé... Thu sầu, em mãi đợi!

Phạm Thị Minh-Hưng


CHIẾC LÁ THU MƠ - THƠ PHỔ NHẠC





Dzung Trần_74


Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

CHIẾC LÁ THU MƠ






















Dzung Tran_74


CHIẾC LÁ THU MƠ

Thu ơi ai dấu vạt nắng hồng
Đâu ánh bình minh lấp lánh trong
Mình em thơ thẩn đôi vần lạc
Hoàng hôn mộng mị nát tơ lòng

Em ngồi đong đếm những xanh xao
Tình xưa xa vắng tự thu nào
Nhặt bao chiếc lá phai màu úa
Ấp ủ tình thu đã hư hao

Em mơ những giọt nắng ngọt ngào
Đóa hồng đỏ thắm nở trên cao
Chan chứa tính yêu xuân lơi lả
Vườn hoa ong bướm mấy xôn xao

Vẫn biết chỉ là mơ thế thôi
Cho lòng thêm một chút ngọt bùi
Để bước chân buồn thôi tơi tả
Mặc gió sương chiều ướt lạnh môi!

Mơ về nơi ấy rất xa xôi
Chiều nay bão rớt ở phương trời
Hồn em đắm đuối tình mê hoặc
Lòng tiếc thương hoài - Tình khôn nguôi!

Phạm Thị Minh-Hưng.
Chiếc Lá Thu Mơ: Thơ Phạm Thị Minh Hưng, Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc và hát