Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

ĐÔI NGẢ
























ĐÔI NGẢ

Hai dòng sông, dòng đời xuôi chảy
Như chúng mình mỗi đứa một nơi
Còn gì không năm tháng dần trôi
Hai dòng đời, đôi người đôi ngả

Sông uốn mình bến bờ cách trở
Ai ngăn chia dòng nước hai màu
Gần bên nhau sao chẳng cùng nhau
Hai dòng chảy, nông sâu đâu nguồn cội

Sông xanh thẳm bên bồi bên lở 
Cù lao nào chất chứa phù sa
Cách trở phương trời ai chờ ai đợi
Có bao giờ gặp gỡ giữa đôi ta?

Nhớ những lần đi về chung lối 
Lòng thơ ngây chẳng nghĩ suy gì
Ước mộng đơn sơ tình như vở mới
Trong sáng yêu đời, ai biết ngày mai...

Rồi dòng đời cuốn trôi đôi ngả
Như dòng sông cách biệt hai màu
Tình chia xa hai phương trời lạ
Vời vợi tình buồn, thương quá ngày xưa!

Phạm Thị Minh-Hưng

NHỚ MẸ ĐÊM TRĂNG























Nhớ Mẹ Đêm Trăng.
Thơ Phạm thị Minh Hưng.
Nhạc Tuyết Rơi- Guitar Vô Thường-
Thực Hiện Video Cố Nghệ Nhân Bùi Phương
https://www.youtube.com/watch?v=Ja-AUlS8NfQ
Nhớ Mẹ Đêm Trăng.

Lệ hoen mi, ướt mắt nâu,
Đêm trăng nhớ Mẹ, giọt sầu rơi rơi,
Lòng rưng rức, nỗi đau vời,
Mẹ còn đâu nữa, xa khơi tháng ngày,

Thương nhớ lắm, Mẹ yêu ơi,
Về bên mộ Mẹ, một trời tiếc thương,
Trời chiều gió lạnh, sầu vương,
Hoàng hôn bàng bạc, nhớ thương ngậm ngùi,

Lạnh lùng mây xám lưng trời,
Trong hầm mộ tối, Mẹ tôi lạnh buồn,
Rã rời, cát bụi thân đơn,
Âm dương cách biệt, đôi đường tìm đâu,

Chơi vơi, giá buốt sầu đau,
Ngắm nhìn di ảnh, ngút sầu, Mẹ ơi,
Làm sao có Mẹ trên đời,
Bông hồng đỏ thắm đã rời xa lâu,

Giờ cài hoa trắng, tang mầu,
Đời người cõi tạm, đoạn cầu can qua!
Trở về cát bụi, xót xa,
Một thời hương sắc, chưa nhòa Mẹ ơi!

Khúc ca Mẹ hát, lẻ loi,
" Đêm Thu " tiếng Mẹ, một đời trong con,
Buồn sao giọng hát vàng son,
Ngát hương hoa Mẹ, thơm mùi ngọc lan,

Một mình mộ tối, trăng tan,
" Cành sương nặng trĩu " võ vàng, đơn côi,
Nhớ thương Mẹ, nhớ khôn nguôi,
Đêm nay trăng sáng, Mẹ ngời trong con.

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

MẶC KỆ THỜI GIAN

Bảy mươi có mấy hãy vui tươi
Thi phú ung dung hát xướng chơi
Thong thả bụi trần vương mái tóc
Miệt mài cõi tạm cứ yêu đời
Thời gian mặc kệ như ly cạn
Tuổi tác lo gì dẫu mấy mươi
Một cõi chan hòa đời ấm áp
Tình yêu mộng đẹp chẳng hề vơi...

Phạm Thị Minh-Hưng

*
Tranh Thơ_Trần Dzung_SanJose'




HOA LINH LAN_KHUNG THƠ DZUNG TRẦN


HOA LINH LAN

Tay cầm hoa trắng Muguet
Chút tình mến nhớ thương về Tháng Năm
Đoá hoa mầu nhiệm ân cần
Tơ trời dẫn lối tình thân ngút ngàn

Trắng tinh cánh lụa Linh Lan
Gởi nhau chút nắng nồng nàn hạ sang 
Phượng hồng, phượng tím ve ran
Muguet nụ nhỏ thơm ngàn giấc mơ...

Tháng Năm hạnh phúc đơn sơ
Tìm về lối cũ tình thơ mộng đầu
Đừng qua vội nhé chiêm bao
Hoa Chuông thuở ấy... khát khao mộng đầy

Mùa thu có lá vàng bay
Đường xưa tình khúc tàn phai tháng ngày
Linh Lan hoa trắng tình say
Tình ơi giữ nhé, lâu dài mộng xưa!

Cho nhau chút nắng tình mơ,
Nụ cười dẫu cũ... hững hờ ... vẫn thương!

Phạm Thị Minh-Hưng 


HOA LINH LAN_MUGUET_HOA CHUÔNG






HOA LINH LAN

Tay cầm hoa trắng Muguet
Chút tình mến nhớ thương về Tháng Năm
Đoá hoa mầu nhiệm ân cần
Tơ trời dẫn lối tình thân ngút ngàn

Trắng tinh cánh lụa Linh Lan
Gởi nhau chút nắng nồng nàn hạ sang 
Phượng hồng, phượng tím ve ran
Muguet nụ nhỏ thơm ngàn giấc mơ...

Tháng Năm hạnh phúc đơn sơ
Tìm về lối cũ tình thơ mộng đầu
Đừng qua vội nhé chiêm bao
Hoa Chuông thuở ấy... khát khao mộng đầy

Mùa thu có lá vàng bay
Đường xưa tình khúc tàn phai tháng ngày
Linh Lan hoa trắng mơ say
Tình ơi giữ nhé, lâu dài mộng xưa!

Cho nhau chút nắng tình mơ,
Nụ cười dẫu cũ... hững hờ ... vẫn thương!

Phạm Thị Minh-Hưng

*
Cảm tác theo bài:

Mùa hoa Muguet
Mùa hoa Muguet trở lại
Như người bạn xưa tìm về
Hoa lang thang dọc theo những bờ ke
Tới băng ghế nơi anh vẫn thường ngồi đợi
Và anh được thấy hoa nở vội
Sáng bừng nụ cười em
Ngày hôm nay đẹp hơn bao giờ hết
Mùa hoa Muguet ngắn ngủi
Không qua nổi tháng Năm
Những đóa hoa rồi sẽ úa tàn
Nhưng với đôi ta, sẽ chẳng thể mờ phai
Vẫn luôn đẹp tươi và mãi mãi
Như tình khúc anh đã hát 
Trong ngày đầu yêu nhau
Đã qua rồi mùa hoa Muguet
Như người bạn xưa mỏi mệt. 
Để quên đi một năm dài cách biệt
Bạn để lại cho ta
Một chút mùa xuân qua
Một chút tuổi hai mươi yêu dấu
Cho yêu thương, cho yêu thương dài lâu


Dịch từ bài hát này
Le temps du muguet,
ll est revenu, le temps du muguet
Comme un vieil ami retrouvé

Il est revenu flâner le long des quais

Jusqu'au banc où je t'attendais
Et j'ai vu refleurir
L'éclat de ton sourire
Aujourd'hui plus beau que jamais

Le temps du muguet ne dure jamais
Plus longtemps que le mois de mai
Quand tous ses bouquets déjà seront fanés
Pour nous deux rien n'aura changé
Aussi belle qu'avant
Notre chanson d'amour
Chantera comme au premier jour
Il s'en est allé, le temps du muguet
Comme un vieil ami fatigué
Pour toute une année, pour se faire oublier
En partant il nous a laissé
Un peu de son printemps
Un peu de ses vingt ans
Pour s'aimer, pour s'aimer longtemps

*
Tháng Năm Mùa Hoa Muguet
Hoa Muguet đã nở rồi
Tháng Năm đã đến rực trời yêu thương
Là Linh Lan trắng dịu hương
Trôi dài giọt nắng con đường chiêm bao

Ngồi nghe hoa bướm thì thào
Nhớ lời thỏ thẻ cồn cào nhớ nhung
Hoa tươi như mặt trời hồng
Nụ cười em nở sáng bừng ngày trôi

Mùa hoa muguet ngắn thôi
Tháng Năm, nở để tàn rơi héo tàn
Cánh hương rời rã lỡ làng
Tình ta tha thiết ly tan sao đành

Vẫn dài mộng đẹp tình xanh
Nghiêng lời chim hót chuyền cành xôn xao
Vẫn em đôi má đỏ au
Tình anh chếnh choáng lạc vào cơn say

Thắng Năm hoa nở ngất ngây
Như lần đầu gặp tình đầy nắng hoa
Phút giây trời đất giao thoa
Tình ta mê đắm chan hòa lòng xuân

Hoa tàn mấy cánh phân vân
Để nghe thương nhớ xa gần dài thêm
Chỗ ngồi ngan ngát hương quen
Làn mây buông xõa tóc em bay về
 Trầm Vân



SÀI GÒN MƯA NHẠT NHÒA



SÀI GÒN MƯA NHẠT NHÒA

Tôi trở về đây gió lạnh lùng
Sài Gòn chiều nhạt nắng mênh mông
Tìm tên đường cũ tìm đâu thấy
Bâng khuâng một bóng, bạc tơ lòng

Đã cách người ơi mấy núi sông
Con thuyền xưa lạc bến... hư không..
Mộng vỡ tan còn đây kỷ niệm
Sài Gòn vẫn một nỗi long đong...

Sài Gòn mưa buồn rơi nhạt nhòa
Phố xưa - Trường lặng lẽ, người qua
Ngút ngàn mưa... sợi thương sợi nhớ
Xót xa tình mộng đã phôi pha.

Giọt mưa nhỏ xuống mái tôn buồn
Hoàng hôn xám ngắt giữa màn sương
Mưa giăng mờ mịt sầu hoen mắt
Một thuở vàng son lạc cuối đường...

Phạm Thị Minh-Hưng.