Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

NHỚ MẸ ĐÊM TRĂNG - LẤP LÁNH HOÀNG HÔN




**

NHỚ MẸ ĐÊM TRĂNG (05/19/2012 01:11 PM) (Xem: 11754)
THƠ

Lấp Lánh Hoàng Hôn.

Hoàng hôn lộng lẫy, Man-hat-tan,
Muôn màu: đỏ tím trắng hồng xanh,
Chiều về, không nắng, mây lơ lửng,
NewYork chìm trong ảo mộng lành.
*
Mặt trời đỏ thắm, cuối chân mây,
Không còn nắng gắt giữa ban ngày,
Thời gian chầm chậm như dừng lại,
Tuyệt diệu, anh ơi, những phút giây!
*
Em cứ ngỡ, anh , mặt trời rực đỏ,
Sáng soi em, những áng mây hồng,
Không gian xao xuyến như ngừng thở,
Trong ảo huyền, lấp lánh ánh hoàng hôn.
*
Ánh điện mơ màng, mặt trời rực rỡ,
Một vầng tròn, gối nhẹ mây trôi,
Nằm ngang con đường 42nd Street,
Chia sẻ cùng chúng mình, tình yêu tuyệt vời.
*
Ánh sáng lung linh, ánh hồng thân thiết,
Biết bao người, ngàn cánh tay mải miết,
Ghi lại bóng hình, khoảnh khắc chiều rơi,
Hoàng hôn lấp lánh, rạng ngời, Manhattan ơi!
*
Hãy đợi chờ, anh ơi, hai năm, anh nhé,
Mặt trời rực hồng, lại đến cùng ta,
Cùng NewYork - Manhattan mộng ảo,
Thắm đẹp tình mình, ngàn giấc mơ hoa.

Phạm thị Minh Hưng.
**

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

XUÂN ĐI - MƯƠN DẤU THỜI GIAN

image
*
XUÂN ĐI
(Cảm tác bài thơ Dáng Xuân của PTMinh-Hưng)

Em đi vào cõi mây mù
Xuân đi xuân đến nghìn thu vẫn là
Mông lung nhìn giải Ngân Hà
Hoàng hôn tím thẫm giọt tà dương rơi
Em đi, hồn phách chơi vơi
Tôi còn ở lại một đời ngẩn ngơ
Chiều xuân nhìn vạt sương mờ
Trách sao xuân đến lại hờ hững đi
Nghìn sau nếu có duyên gì
Xin em trở lại, hồn thi tôi chờ
Kiếp này chẳng thắm ước mơ
Lai sinh em nhé, tình thơ trọn đời...


Đặng Hoàng Sơn [ ĐHS.]
*
Mượn Dấu Thời Gian
Art Péan Studio
Mời xem trang mới: Nguyễn Đại Giang
http://phannguyenartist.blogspot.com/2014/02/nguyen-ai-giang.html
**


Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

TẬP THƠ ĐÊM HOA LỬA


30.01.13

HỮU DUYÊN THIÊN LÝ

Gửi trong Tản Mạn Đàm Lan | 10:22

         Đã có từ lâu một cụm từ “Hữu duyên thiên lý…” Và cái sợi dây duyên vồ hình vô ảnh mỏng mảnh mà lại vươn xa đền vô chừng. Những nhịp cầu để nối sợi dây duyên ấy là những tâm hồn những trái tim và những tầm lòng  thiện nhân hữu ái . Cuộc đời ơi ! Ôi đẹp làm sao với những niềm yêu chân thành và nồng ấm. Mọi sự trên đời đều bắt nguồn từ duyên khởi. Nhưng nếu chỉ một chút duyên thôi thì chưa đủ, còn phải có thêm một chữ “Tình”. Và đây, tình đời tình thơ tình quê hương tình bằng hữu, để rồi từ miền cao nguyên đất đỏ có cái nắng có cái gió bụi mù trời mà người ta vẫn gọi là buồn muôn thuở cho dù cũng không đến nỗi buồn lắm đâu, Lan tôi được có mặt tại một gian phòng với những sác màu lung linh diễm ảo, sự diễm ảo ấy không chỉ từ những ngọn đèn màu giăng giăng, mà còn diễm ảo bởi những ánh mắt long lanh cười nói, những gương mặt lạ quen hồ hởi. Tất cả hơn năm mươi con người có mặt tại phòng trà mang tên “Dã Quỳ” (Q3-SG) này đều có chung một nguyên do

         “Tham dự buổi ra mắt tập thơ ĐÊM HOA LỬA của hai tác giả ĐÀM LAN - PHẠM THỊ MINH HƯNG”

         Anh MC Khổng Đức Nhuận tươi tắn hoạt bát rất có duyên

 mở đâu chương trình bằng những câu sơ lược và giới thiệu anh Hương Nam (cũng là chủ biên trang wep Hoa Mai tại Úc, và là người thực hiện tập thơ này với mục đich tạo nhịp cầu kết nối văn hóa Việt cho cả hai phía) lên có đôi lời giới thiệu.

"LỜI GIỚI THIỆU

 

 

         Mênh mang một khúc ca quê

         Ngùi trông sương trắng vọng về cố hương

 

         Kính thưa toàn thế chư vị khách quý, đã nhiệt tình bớt chút thời gian đến tham dự cùng chúng tôi trong buổi họp mặt tối nay. Chúng tôi xin được gửi đến quý vị một lời chào thân ái và nồng nhiệt.

         Kính thưa quý vị, là người dân Việt thì dù có ở đâu cũng vẫn mang theo trong mình một tình yêu quê hương sâu đậm. Và để tạo mối tương quan gắn kết các anh chị em thân hữu xa gần, chúng tôi có lập ra trang wep :

hoamai-aus.org.au . Sau một thời gian dài được sự hưởng ứng và góp mặt của rất nhiều bạn văn thơ trong và ngoài nước, chúng tôi đã hợp tác xuất bản được một số tác phẩm như : Tập truyện Nụ Hôn Muộn Vũ Anh Tuấn – Đàm Lan, Chuyện Phiếm Đạo Đời, và lần này là sự hợp tác với hai nữ tác giả Đàm Lan – Phạm thị Minh Hưng cho tập thơ Đêm Hoa Lửa.

 

         Tập thơ gồm 187 bài với nhiều đề tài nhiều thể loại, là những suy tư hoài niệm trăn trở chiêm ngẫm của hai tác giả với trái tim và tâm hồn mẫn cảm, mong được chia sẻ chút tâm tư với bạn đọc.

 

         Thơ in giờ chỉ như là chiếc lá

         Lả tả bay theo ngọn gió cuối mừa

         Cho dẫu thế cũng xin là chiếc lá

         Để góp vào mùa chút lênh đênh

 

         Vâng, ước vọng không có gì cao xa, chỉ mong được là một chút lênh đênh để quý vị có thể thư giãn phần nào giữa những bộn bề ngược xuôi. Hy vọng quý vị sẽ có một buổi tối nhiều niềm vui và ấm áp. Xin chân thành cảm ơn quý vị.

Hương Nam"

         Tác giả Minh Hưng nay đã ngoại lục tuần, nhưng chị vẫn như còn trẻ trung lắm, với phong thái nhỏ nhẹ của một cựu giáo viên, rất dễ mến. Và Hoàng Ngân, học trò cũ của chị mở màn với hai bài thơ Đón em và Đừng của hai tác giả thật diễn cảm.

         Những câu thơ sẽ đươc bay bổng hơn, lan xa hơn khi nó được chắp cánh bằng giai điệu. Nhạc sĩ Hoang Minh Hoan ôm đàn giutar trình diễn hai nhạc phẩm : Tìm nửa vầng trăng (phổ thơ Minh Hưng) và Hãy cứ là sương khói (phổ thơ Đàm Lan). Bài đầu với nhịp chậm chậm trữ tình, bài sau tiết tấu có nhanh nhộn hơn một chút.

        Và đây là nhạc sĩ Trần Kính Lãm cùng Guitar Trung với hai nhạc phẩm : Mưa buồn (phổ thơ Minh Hưng) Chỉ là (phổ thơ Đàm Lan)

 

        Tiếp đến là Dịch giả Vũ Anh Tuấn (cũng là Chủ nhiệm Câu lạc bộ sách Xưa và Nay) với đôi nét điểm qua một số bài trong tập thơ, rất tinh tế và dí dỏm.

"Thưa Quý vị quan khách,

 

Trước hết tôi xin trân trọng cảm ơn Ban Tổ Chức đã cho tôi cơ hội được bày tỏ những cảm nghĩ rất riêng tư, rất bình dân của tôi sau khi được đọc tập Thơ Đêm Hoa Lửa do nhà thơ Đàm Lan gửi tặng mấy tuần lễ trước.

Sau đây là những cảm nghĩ cá nhân của tôi, trên cương vị một độc giả bình thường, vì với tôi, một tập thơ chỉ có thể được coi là hay, là giá trị, khi nó được mọi người, từ người bán hàng ngoài chợ tới người giáo viên nơi học đường, từ những thanh niên, thiếu nữ tới những người trung niên và có tuổi ai nấy đều biết đến, và lưu lại trong trí nhớ một số câu thật hay, thật dễ thương, dễ nhớ. Muốn được như vậy những câu thơ trong tập thơ phải trong sáng, hiền hòa, hợp lý, không có ẩn dụ, hiện dụ, không lai căng, không có hơi hướng tình dục, không trúc trắc vv… Ngoài ra một tập thơ hay lại còn phải chịu sự thử thách của thời gian, qua nhiều năm sau mà vẫn còn được mọi người nhắc nhở, nhớ tới, như trường hợp một số câu của Nguyễn Bính.

Đọc qua tập thơ Đêm Hoa Lửa, cảm nghĩ đầu tiên của tôi là khá thích thú khi thấy cả hai nhà thơ Đàm Lan và Minh Hưng đều đã viết ra những câu thơ lời lẽ dễ hiểu, dễ cảm thông, không có ẩn dụ hiện dụ gì, không lai căng, không hơi hướng tình dục và đích thực là thuần Việt, và trên đây chính là những yếu tố tôi yêu thích nhất.

Đã có người định nghĩa thơ là hùng biện du dương. Thơ là vẻ Đẹp tuyệt trần của sự vật, và là sự chiêm ngưỡng vẻ Đẹp ấy trong lý tưởng. Lại có người cho rằng Thơ vừa là nhạc, là họa, là tạc tượng, là hùng biện, và thơ phải làm cho người đọc vui tai thích trí, phải tỏ rõ được âm thanh, bắt chước được màu sắc, khiến cho những độc giả trông thấy, và bị kích thích bởi những rung động mà Thơ mang lại và khơi động trong lòng họ.

Với những định nghĩa và tiêu chuẩn trên, tôi thấy rằng thơ của hai nhà thơ Đàm Lan và Minh Hưng đã đạt được mức trên trung bình, và tôi cho rằng như thế là đã khá thành công.

 

Tôi thấy nhà thơ Đàm Lan viết về đủ mọi lãnh vực, nói với mọi người và nói với ngay cả chính bản thân. Còn thơ của nhà thơ Minh Hưng chủ yếu nói về tình yêu, tình bạn, và tình người.

Vì là đồng tác giả với nhà thơ Đàm Lan ở tập truyện ngắn Nụ Hôn Muộn mới được in – nhà xuất bàn Hội Nhà Văn 2012 – trong bài này tôi xin chỉ nói qua về một số bài thơ của nhà thơ Đàm Lan mà đọc xong, tôi cảm thấy thích thú.

Trước nhất là bài Tạ Tình Nhau nơi trang 7, tôi thấy bài này rất dễ thương và khá lãng mạn với những câu như:

“Đừng thôi nhé ta đừng thôi nhau nhé

Dẫu mong manh một quán nhỏ bên đời…”

và:

“Cứ tim nhau cứ nồng câu ước hẹn

Cứ hanh hao một chút nắng trải mùa…”

 

Bài Ngày hôm nay nơi trang 8 với hai câu cuối:

“Và để mỗi sớm mai mặt trời đến

 Lại thấy mình đầy mê mải hăng say”

Đây là bài nhà thơ tự khuyến khích mình và gián tiếp khuyến khích người đời sống lạc quan hăng hái.

 

Bài Dừng lại đi. Tôi ơi! Nơi trang 11

Đây là bài nhà thơ tự nhủ phải dừng lại không tiến thêm một bước nào về phía những cạm bẫy đen tối của cuộc đời và người đời. Trong bài này có câu:

Tiềm ẩn dưới những lời khen hoa mỹ

Với câu này nhà thơ tỏ ra hiểu biết khôn ngoan khi nhận chân ra rằng đằng sau những lời khen hoa mỹ chỉ là vực đen sâu hoắm, là hang dài thăm thẳm, là tan vỡ mà thôi, chớ tưởng bở.

 

Bài Dặn mình nơi trang 20

Qua bài này nhà thơ đưa ra nhiều tình huống để tự dặn mình và gián tiếp dặn người đồng loại nên sống cho khôn ngoan.

 

Tôi đặc biệt yêu thích bài Không nơi trang 22 vì đây lànhững quan niệm sống tuyệt vời mà tình cờ không hiểu làm sao nhà thơ lại viết ra đúng những điều mà tôi vẫn áp dụng trong suốt 78 năm sống ở trên đời. Thực là một sự trùng hợp rất đáng trân trọng.

 

Qua bài Độc thân nơi các trang 36 và 37, nhà thơ Đàm Lan đã thật sự ca tụng Tự Do một cách thật dũng mãnh, tôi nghĩ bài này mà đem tặng cho và để ở Tượng Đài Nữ Thần Tự Do ở Mỹ thì chắc Nàng ( Nữ Thần) thích lắm.

 

Bài Nhân danh tôi nơi các trang 40, 41 là một bài ca tụng Độc Lập, một nền Độc Lập mà nhà thơ tự mang lại cho mình, bài này tôi cũng rất thích và có chép và mail cho mấy mẫu hậu của tôi và các bà ấy cũng rất khoái.

 

Tôi cũng rất thích bài Hạnh phúc nơi các trang 170 và 171 vì qua bài này nhà thơ đã định nghĩa hai chữ Hạnh phúc rất sâu sắc và hay, ước chi những người đồng loại cũng đánh giá Hạnh phúc như nhà thơ thì thế giới này sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều!

 

Với niềm tin là tập thơ Đêm Hoa Lửa này sẽ được những người đọc hân hoan đón nhận và sẽ, với thời gian, đi được vào lòng người, tôi xin kết thúc những cảm nghĩ của tôi ở đây, và xin cảm ơn quý vị đã nghe tôi trình bày.

 Vũ Anh Tuấn"

         Sau bài hát “Em đến thăm anh đêm ba mươi” do nữ ca sĩ Hoàng Minh trình diễn là đôi lời cảm nhận của thi sĩ Mặc Trầm Cung, rất xúc động khi được biết hiện sức khỏe của anh không ổn lắm, nhưng đã từ khá xa đến góp vui. Không chỉ đôi câu chia sẻ mà còn thêm bản nhạc “Ai lên xứ hoa đào” với chất giọng rất ấm của anh.

         Đây là nhà thơ Trầm Vân, mà trước khi gặp mặt mình cứ ngỡ là một thướt tha liễu yếu. Hóa ra, bé cái nhầm. Hì hì.

         Đặc biệt là sự có mặt của Nữ sỹ Ninh Giang Thu Cúc (người đã có một bề dày tác phẩm khoảng 30 đầu sách ra đời, thật đáng nể). Chị đã làm bầu không khí nóng lên bởi những tiếng cười, lời tâm cảm và hai bài thơ với những tràng vỗ tay giòn giả của khán giả.

         Sau hai bài hát Lạc mất em (Lê Quang) Mùa xuân trong đôi mắt em Đức Huy) do ca sĩ Uông Đình Minh thể hiện đã kết thúc phần hơi trịnh trọng ban đầu để chuyển sang phần hai sinh động hơn : Giao lưu. Đến lúc này gần như đã tan hết sự bỡ ngỡ lạ quen, gian phòng như ấm hơn tươi hơn khi nắc nẻ những câu cười từ những hàng ghế qua những câu hỏi và trả lời. Xen lẫn là những bài hát góp vui của khán giả.

 

         Chương trình kết thúc với màn giả làm ca sĩ của hai tác giả.

         Lần đầu tiên sau gần 20 năm làm bạn với bút, mình mới có một cuộc vui đầy cảm xúc đến thế. Xưa nay, với tâm niệm mình chưa làm được gì ra trò cả, nên không dám học đòi “ra mắt” với “lu loa”. Này nhờ sự nhiệt tình hết sức của những người anh em xa quê mà vẫn nặng lòng cùng bản quán, đã tiếp sức cho mình thêm động lực để vững tin mà bước tiếp trên con đường chinh phục độc giả. Thật là một niềm hạnh phúc vô ngần.

         Trót mang lấy nghiệp vào thân

         Tơ duyên mình cũng chỉ ngần ấy thôi.

         Vâng. Đúng là tơ duyên, và nói như Nữ sỹ Ninh Giang “đã là tằm thì cứ nhả tơ” và những sợi tơ ấy có được óng chuốt thế nào thì xin nhờ vào nhân gian ạ.

         Những lời cảm ơn có khi là khách sáo, nhưng để thay nó thì thật là khó với kho từ vựng cuộc đời. Nên xin đành chỉ biết “Cảm ơn và cảm ơn tất cả những chân tình nhờ vào chút thiện duyên mà hội tụ”.

         Đây là những tấm hình kỷ niệm rất quý giá đối với tác giả. Bởi những khoảnh khắc êm đềm thân thương này dễ gì gặp lại. Để mãi muôn sau vẫn còn lung linh bóng dáng. Người ơi...

Đàm Lan, Minh Hưng, Nữ sỹ Ninh Giang, Dịch giả Vũ Anh Tuấn

Anh Khổng Đức Nhuận, anh Hương Nam, anh Vũ Anh Tuấn, chị Ninh Giang Thu Cúc, chị Minh Hưng, Mỹ Dung, Đàm Lan

Quý khách tham dự

 mênh mông chiều vàng...

ĐÀM LAN

*

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

XUÂN VỀ QUÊ NỘI

image

alt 

Có phải là mơ hay đang sống thật
Giữa đất trời quê Nội những ngày qua
Về quê xa tìm thời thơ ấu cũ
Gió bão đời mờ xóa giấc mơ hoa

Quê Nội đây rồi  không còn xa lạ 
Một sớm xuân nồng gió nhẹ chơi vơi
Nỗi nhớ quê xưa hồng lên đôi má
Ân tình ấm áp, lấp lánh niềm vui...

Lòng nao nao, vội vã bước,ngậm ngùi
Trời vẫn rét nhưng lòng xôn xao nắng
Mãi mãi người ơi tình quê đằm thắm
Xuân đang về, hoa cỏ cũng lao xao...

Mưa đừng rơi, nắng hồng đang vẫy gọi
Náo nức tưng bừng - Lễ hội đầu năm
Lòng dạt dào, bao cảnh đẹp - Tình thân
Tha thiết quá, tình xuân tràn muôn lối.

Phạm Thị Minh-Hưng




ÁO MỘNG NGÀY XUÂN



image

ÁO MỘNG NGÀY XUÂN  
 
Tết sắp về rồi sắm áo hoa
Màu xanh đỏ tím đính kim sa
Hay vàng óng ả tô nhan sắc
Lụa mỏng hoa cà dáng thướt tha...
 
Tím nhạt Sầu đông hoa cánh nhỏ
Hoàng lan rực rỡ buổi chiều xưa
Hay màu phượng đỏ sân trường cũ
Tím cánh hoa sim mộng hững hờ?
 
Hãy chọn anh ơi, lụa áo xanh
Xanh màu lộc biếc lá tươi cành
Ngàn hoa nở rộ bừng hương sắc,
Nhuộm thắm hồn thơ, 
Giấc mộng lành
 
Diện áo vàng mơ hoa Tiểu Cúc
Hay hồng lụa nõn cánh Đào phai
Làm duyên thục nữ mừng Xuân mới
Yểu điệu hường nhan, 
mộng ngất ngây... 
 
Phạm Thị Minh-Hưng 
*

    image

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

GIỮ CHÚT HƯƠNG NỒNG


Giữ Chút Hương Nồng

Bụi thời gian vướng đầy tóc mây
Rồi ra...chẳng biết sẽ bao ngày
Thì thôi quên hết thời giông gió,
Yêu đời như thuở ấy, thơ ngây

Vần thơ sao cứ rụng đầy tay
Nhặt vào gom góp giấc mơ say
Lục tìm chi nữa... Tình xa vắng
Ngày lại qua ngày mây vẫn bay...

Kỷ niệm đếm mòn các ngón tay
Gió đời thổi mãi nhạt mầu mây
E ấp hai tà Em áo trắng
Tuổi mộng bao giờ biết nhạt phai...

Ta gặp nhau đây đã bao năm
Thời gian ngần ấy mấy cung trầm
Gặp nhau mầu tóc pha sương muối
Mà lòng cứ ngỡ tuổi mười lăm

Giữ cho nhau nhé chút hương nồng
Dẫu đời bạc bẽo có thành không
Cơn mê một thuở Tình quên lối
Tơ trời lạc bước chẳng hoài mong...

Phạm Thị Minh-Hưng
[Viết tặng người bạn Thời Áo Trắng ngày xưa]