Ooh La La
Phạm Thị Minh-Hưng-Từ 07-12-2012 ptminhhung56@gmail.com Hay: minhhungp@gmail.com Tranh_Nguyễn Sơn
Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013
RỒI CŨNG GIÀ_VŨ THÀNH AN - GỢI GIẤC MƠ XƯA_LÊ HOÀNG LONG
Tranh Mầu Nước của Nita Engle
Nguoivohinh89/youtube.
*
TUẤN NGỌC_GỢI GIẤC MƠ XƯA
**
Cảnh Hàn_Gợi Giấc Mơ Xưa
Gợi Giấc Mơ Xưa_Sỹ Phú
GỌI ĐÒ CHIỀU ĐÔNG_THƠ PTMH_VIDEO QBP - NGỒI TỰA SONG ĐÀO
Tranh màu nước_Nita Engle_Michigan
*
Bây Giờ Trời Sắp Vào Thu - Bộ ảnh của Nguyễn Sơn
THƠ_PTMH.
*
Gọi Đò Chiều Đông
Em gọi tên anh suốt canh trường,
Tay quờ quạng gối, đâu người thương,
Môi mắt hững hờ, lòng cô quạnh,
Giá buốt vật vờ, nhung nhớ, vấn vương,
*
Em gọi anh, gọi đò chiều đông,
Đò xa, heo hút gió, mịt mùng,
Con đò yêu dấu em nào thấy,
Mây trời xám ngắt, thủy triều dâng.
*
Gọi anh, anh ở đâu, buồn trông,
Ngày nao thuyền mộng đã xuôi dòng,
Bây giờ bến cũ sầu riêng bóng,
Tìm đâu, yêu dấu, ngát hương nồng!
*
Anh lạc nơi đâu, đời rêu phong,
Cõi tình em vàng võ, long đong,
Bao đêm đông giá, sầu hiu hắt,
Em còn gì, đời băng tuyết, lạnh lùng!
*
Anh hỡi, về đi, một buổi chiều,
Đời em thôi lẻ bóng, liêu xiêu,
Xuân-Hạ-Thu-Đông em mãi đợi,
Sợi tình Anh, khâu vá dấu yêu!
Phạm thị Minh-Hưng
**
THƠ THÁNG 7 - NNS_LATHUUCCHAU
Hoàng Lộc
gởi bà
bà ơi, tôi cũng già rồi
mai kia mốt nọ qua đời - hẳn yên
buồn chung - lại nữa, buồn riêng
bà ôm giữ một mình - thêm khổ bà
những gì có thể cho qua
những gì chín phải bỏ ra làm mười
để xin nhẹ một kiếp người
để coi tiếng khóc tiếng cười ngang nhau
đời tôi chẳng ngớt lao đao
đời bà nghĩa trước tình sau đã tròn
quí nhau ở cái tâm hồn
thì bao chuyện mất chuyện còn kể chi !
một ngày tôi phải ra đi
kiếp sau đừng hỏi đền nghì nữa không
tôi đây sống chẳng thẹn lòng
chết như một cách thong dong cõi ngoài
thương bà quạnh quẽ hôm mai
vườn riêng biết có còn ai đỡ đần
tình tôi rồi cũng phù vân
bà qua hết quãng đường trần vậy sao ?
canh tàn vừa dĩa dầu hao
thắp cho sáng cõi lòng nhau - giữ gìn
trong sâu kín của ngọn đèn
thương vui từ một nỗi niềm mà ra...
trăng đi chẳng phải trăng tà
tôi đi - thiệt chẳng phải là bỏ đi !
**
bà ơi, tôi cũng già rồi
mai kia mốt nọ qua đời - hẳn yên
buồn chung - lại nữa, buồn riêng
bà ôm giữ một mình - thêm khổ bà
những gì có thể cho qua
những gì chín phải bỏ ra làm mười
để xin nhẹ một kiếp người
để coi tiếng khóc tiếng cười ngang nhau
đời tôi chẳng ngớt lao đao
đời bà nghĩa trước tình sau đã tròn
quí nhau ở cái tâm hồn
thì bao chuyện mất chuyện còn kể chi !
một ngày tôi phải ra đi
kiếp sau đừng hỏi đền nghì nữa không
tôi đây sống chẳng thẹn lòng
chết như một cách thong dong cõi ngoài
thương bà quạnh quẽ hôm mai
vườn riêng biết có còn ai đỡ đần
tình tôi rồi cũng phù vân
bà qua hết quãng đường trần vậy sao ?
canh tàn vừa dĩa dầu hao
thắp cho sáng cõi lòng nhau - giữ gìn
trong sâu kín của ngọn đèn
thương vui từ một nỗi niềm mà ra...
trăng đi chẳng phải trăng tà
tôi đi - thiệt chẳng phải là bỏ đi !
**
Trần Vấn Lệ
Lạnh Lắm Thu Rồi Em Biết Không
Tháng Bảy buồn ơi tháng Bảy buồn
Chưa mùa Thu đã thấy Thu sương
Chưa mùa Đông đã mù băng giá
Đã thấy tê tê nhói ở hồn…
Tháng Bảy nửa chừng, năm mới nửa
Lá vừa xanh đó bớt rồi xanh
Cỏ vừa xanh đó sao vàng ngọn?
Sân gạch đỏ hồng rêu đã lên!
Tháng Bảy hỡi ơi người tứ xứ
Về đây mà uống với tôi nào!
Một ly rượu nhạt lòng cay đắng
Tôi uống một mình uống được sao?
Tháng Bảy ngó qua hàng xóm, biệt
Ai kìa mắt biếc, áo tà thơm
Hai bàn chân ngọc còn hoa rụng
Để lại hoa tàn mấy chút hương…
Tháng Bảy gọi tên từng bạn cũ
Mộ nằm chân núi khói chiều thôi?
Chắc không ai sớt tình thân tộc
Ai đứng vin cây nhánh đã còi!
Tháng Bảy mở ra tờ giấy trắng
Lòng xanh hay đỏ thấy gì đâu!
Tóc thề ai vẫn niềm thao thức
Nhớ quá Hương Giang mấy nhịp cầu…
Lạnh Lắm Thu Rồi Em Biết Không
Tháng Bảy buồn ơi tháng Bảy buồn
Chưa mùa Thu đã thấy Thu sương
Chưa mùa Đông đã mù băng giá
Đã thấy tê tê nhói ở hồn…
Tháng Bảy nửa chừng, năm mới nửa
Lá vừa xanh đó bớt rồi xanh
Cỏ vừa xanh đó sao vàng ngọn?
Sân gạch đỏ hồng rêu đã lên!
Tháng Bảy hỡi ơi người tứ xứ
Về đây mà uống với tôi nào!
Một ly rượu nhạt lòng cay đắng
Tôi uống một mình uống được sao?
Tháng Bảy ngó qua hàng xóm, biệt
Ai kìa mắt biếc, áo tà thơm
Hai bàn chân ngọc còn hoa rụng
Để lại hoa tàn mấy chút hương…
Tháng Bảy gọi tên từng bạn cũ
Mộ nằm chân núi khói chiều thôi?
Chắc không ai sớt tình thân tộc
Ai đứng vin cây nhánh đã còi!
Tháng Bảy mở ra tờ giấy trắng
Lòng xanh hay đỏ thấy gì đâu!
Tóc thề ai vẫn niềm thao thức
Nhớ quá Hương Giang mấy nhịp cầu…
.............................. .............................. .............................. ........
Kính.NNS
Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013
TRĂNG HUYỀN KHÔNG_NGHIÊU MINH
Full HD
MP3
TRĂNG HUYỀN KHÔNG
Dựa lưng vào cửa huyền không
Mưa đổ phập phồng ta biết em qua
Nhà em cách mấy hàng trà
Cầu cau ngập nước la đà mương trăng
Đêm nay, đêm vẫn âm thầm
Em về mưa tạnh huyền không (í a) khép hờ
Dựa thân vào cõi huyền mơ
Mưa đổ nhạt nhờ theo bóng ai qua
Phòng khuê ngồi đợi í a
Chim quyên rủ cánh chan hòa trăng ngâu
Đêm nay, đêm đã tương cầu
Bàn ngày mắc cở, tối đâu (í a) thèm về
Dựa thân vào bóng đèn khuya
Trăng gọi ta về cởi áo cho nhau
Ta về cha mẹ trầu cau
Trăm năm tơ tóc qua cầu tóc bay
Đêm nay đêm gió trăng đầy
Lia thia quen chậu gừng cay (í a) mặn nồng
NGHIÊU MINH
Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013
CÔNG DỤNG CỦA CÂY BỒ CÔNG ANH
**
Bồ Công Anh: nhiều dược tính chữa bệnh
*
CÂY BỒ CÔNG ANH (DANDELION)
Bồ
công anh là một trong những dược-thảo mà bác-sĩ Christopher dạy chúng
ta nên coi-trọng hơn là khinh-thường. Mọc hầu như ở khắp mọi nơi có
người sống, nó là nguồn cung-cấp thực-phẩm và dược-phẩm phong-phú. Chúng
ta phải vui-mừng vì sự hiện-hữu của nó trong vườn, hơn là tốn công nhổ
nó đi.
Bác
sĩ Christopher kể rằng có một năm vào hai mùa đông và xuân khi bệnh-tật
và các khó-khăn xảy ra đến nỗi không mua bán thực-phẩm hàng ngày được,
gia đình ông đã hái hàng nắm đầy lá Bồ công anh non để nấu canh với
hành, gia-vị, đậu hạt, v.v. Rau Bồ công anh non rất ngọt và ngon miệng.
Một câu chuyện cổ về việc xử-dụng Bồ công anh thường được nhắc tới. Bác-sĩ Sparks viết, “Mười
lăm năm trước tôi bị mắc chứng đau gan. Tôi dùng hết khả-năng của tôi
để cố-gắng chữa-trị, nhưng thất-bại. Tôi nhờ thêm hai bác-sĩ Wilson và
Jordan chữa, cũng không thành-công. Một người y-tá già nói với tôi Bồ
công anh là một dược-thảo phổ-thông rất hiệu-nghiệm về chữa trị gan, và
tôi đã quyết-định thử dùng nó. Bồ công anh đã phục-hồi được ngay
sức-khỏe cho tôi. Nó trở-thành dược-phẩm yêu thích mà tôi hay dùng để
chữa-trị bệnh đau gan cho các bệnh-nhân, dưới dạng nước ép hoặc cho uống
một ly đầy nước sắc Bồ công anh hai lần một ngày. Hầu như trong mọi
trường-hợp tôi đều thành-công trong việc phục-hồi sức-khỏe cho những ai
dùng dược-thảo này (Lucas: Herbal: 3-5).
Bồ công anh là một trong các dược-thảo cổ-xưa và được dùng nhiều nhất trong lịch-sử.
- Giúp cho người ta nhìn xa mà không cần đeo kiếng.
- Giải-tỏa các bế-tắc trong gan, túi mật và lá-lách, cũng như làm thông ống dẫn đường tiểu và tiêu trừ các ung-nhọt.
- Thuyên giảm các triệu chứng khi đau-ốm, khi lên cơn sốt.
-
Đặc biệt suốt thời gian có dịch bệnh hoành hành, trà Bồ công anh rất
hữu ích để chống lại bệnh dịch, và dùng để rửa các vết thương.
- Chữa bệnh đái-dầm của trẻ em và bệnh tiểu són nơi các người già
- Thổ-dân da đỏ ở Hoa-Kỳ rất coi-trọng Bồ công anh. Sự yêu-thích dược-thảo nầy quá lớn đến nỗi số-lượng tiêu-thụ bởi một người dân da đỏ vượt ngoài sự tưởng-tượng :
- Họ ngâm lá Bồ công anh vào nước để làm thuốc,
- Lấy rễ nấu trà uống để chữa bệnh ợ-chua (heartburn).
- Dùng rễ để làm thuốc bổ có vị đắng
- Chữa đau ngực khi các thuốc khác thất-bại
- Các lá non chứa đầy sinh-tố, họ ăn tươi hay nấu chín, cùng với các phần khác của cây
-
Chữa các chỗ xương bị gẫy bằng cách nghiền-nát lá tươi với nước để làm
thành bột-nhồi (paste), đắp lên chỗ bị gẫy xương, rồi lấy lá nguyên phủ
lên và lấy khăn buộc lại.
- Trà hoa Bồ công anh được xem là thuốc bổ tim
-Trong thời Cựu-Ước, Bồ công anh là một dược-thảo có vị đắng được dùng trong Lễ Vượt-Qua (Passover).
THUỐC THAY THẾ THƯỢNG-HẠNG (SUPERIOR ALTERATIVE)
Có
rất nhiều ứng-dụng được nêu lên về Bồ công anh đã đưa nó tới một chỗ
đứng của các dược-thảo chữa-lành mọi bệnh (cure-alls). Tuy-nhiên,
thông-thường nó được dùng nhiều
nhất để chữa lành gan. Ở Âu-châu, nhiều thí-nghiệm khoa-học được đưa ra
để chứng-mình sự tin-tưởng cổ-truyền là Bồ công anh sự-thực chữa lành
được những bệnh về gan: sưng gan, vàng da, tắc nghẽn ở gan (ứ mật)
-
Bồ công anh đặc-biệt hữu-dụng cho các trường-hợp về gan của những người
sinh-sống trong vùng khí-hậu ấm, dùng nấu canh với vài lá me-chua và
một lòng đỏ trứng, hàng ngày trong vài tháng (Grieve: 254).
-
Bất-cứ dược-thảo nào có tác-dụng lợi-ích cho gan đều có lợi-ích cho các
phần còn lại của cơ-thể. Đặc-biệt đáng chú-ý là tác-động của Bồ công
anh trên hệ tiêu-hóa và hệ bài-tiết.
- Bồ công anh có lượng muối dinh-dưỡng rất cao giúp tẩy-lọc máu và hủy-diệt các acids trong máu. Ông Jethro Kloss nói, “bệnh thiếu máu là do thiếu các chất muối dinh-dưỡng trong máu, Bồ công anh chứa các chất muối dinh-dưỡng này” (Jethro Kloss (Back to Eden): 237).
-
Bồ công anh có nhiều lợi-ích cho bao-tử và đường ruột: dùng tri-liệu
chứng khó tiêu đưa tới táo-bón, sốt, mất ngủ và bệnh tưởng tượng (ưu-uất
thần-kinh) (Lust: 171), chữa bệnh táo-bón mãn-tính và viêm bao-tử xuất tiết (catarrhal gastritis),
-
Được đặc-biệt dùng trong trường-hợp tự nhiễm-độc đưa tới da nổi mụn.
Nói một cách khác, nhiều người bị đau-khổ về mụn (acne) hoặc chứng da bị
nổi mụn khác do độc-tố trong cơ-thể nên uống một ly trà bồ công anh
hàng ngày.
- Tăng-cường khả-năng hấp-thụ các chất bổ-dưỡng và do đó được khuyến-cáo dùng cho bệnh khó tiêu-hóa mãn-tính.
-
Những nguời bị đau bao tử, uống trà bồ công anh với liều-lượng
trung-bình nhiều lần trong ngày; nó làm tăng-trưởng sự ngon miệng
tự-nhiên và dẫn tới tiêu-hoá tốt.
- Bồ công anh thường được cho là có tác-dụng tốt trên chức-năng của lá-lách.
-
Rễ Bồ công anh trị chứng đường thấp trong máu (hypoglycemia), một ly
trà dùng hai hoặc ba lần trong một ngày cùng với việc ăn-uống cẩn-thận.
- Trị bệnh tiểu-đường cho người lớn tuổi, cũng phải đi đôi với việc ăn-uống cẩn-thận (Tierra: 122).
- Giúp hạ áp-huyết.
- Làm tan các sạn trong đường tiểu, lấy 30g rễ tươi, xắt nhỏ, nấu nước sắc, uống trong 10 ngày (Michael Moore: 70).
Bác-sĩ Clymer đề-nghị một hỗn-hợp Bồ công anh, râu bắp (corn silk) và
rễ hải cẩu vàng (golden seal) rất hiệu-nghiệm trong việc trị-liệu các
bệnh về đường tiểu.
- Trị mụn cơm (warts) hoặc mụn cóc (corns) bằng cách thoa nhựa của cây bồ công anh lên mụn trong hai hoặc ba ngày liên-tiếp,
-
Để làm mất vàng da và mắt sáng, nên nhịn ăn ba buổi sáng, chỉ dùng trà
Bồ công anh. Tiếp-tục nhịn ăn thêm bốn buổi sáng và không uống trà, và
rồi thêm ba buổi sáng nữa có uống trà (Rose: Herbs: 56).
Dùng như thực phẩm:
Ngoài
việc dùng Bồ công anh trong phạm-vi y-dược, người ta còn dùng nó như
thực phẩm. Nấu canh, luộc, làm rau salad. Ví dụ: 1/ Món trộn salad: dùng
những lá Bồ công anh thật non
trộn với những miếng đậu hũ nướng, chút chanh, dầu, một chút đậu phọng
rang và vài trái trứng luộc chín làm thành một bữa ăn trưa thật ngon và
lành-mạnh. 2/ Các lá non làm
các bánh mì kẹp thêm ngon miệng, các lá non được đặt giữa hai miếng bánh
có phết bơ và rắc một chút muối, nước chanh và tiêu (Grieve: 25-)
|
ÁO LỤA HÀ ĐÔNG_DUY TRÁC - PHIM VN
Áo lụa Hà Đông.
Bộ phim kể về một đôi vợ chồng trẻ tìm kiếm mưu sinh cho gia đình
nhỏ bé của mình trongthời buổi loạn lạc. Đi theo hành trình của họ
chính là chiếc "Áo lụa Hà Đông" đã mang đến
những cảm xúc mãnh liệt cho người xem....
**
nhỏ bé của mình trongthời buổi loạn lạc. Đi theo hành trình của họ
chính là chiếc "Áo lụa Hà Đông" đã mang đến
những cảm xúc mãnh liệt cho người xem....
**
"Áo lụa Hà Đông" từng "đánh bại" một bộ phim Hàn Quốc , ngay trên chính đất nước họ
tại liên hoan phim Busan(2006) Một Liên Hoan Phim uy tín của Hàn Quốc , để đoạt giải
Phim được khán giả yêu thích nhất .
***
Là câu chuyện về chiếc áo dài Việt Nam và số phận một tình yêu,
một gia đình trong thời chiến tranh loạn lạc,
Áo lụa Hà Đông tôn vinh văn hóa Việt qua tà áo dài
và những phẩm chất của người phụ nữ Việt Nam
thông qua nhân vật một người con xa xứ.
*
một gia đình trong thời chiến tranh loạn lạc,
Áo lụa Hà Đông tôn vinh văn hóa Việt qua tà áo dài
và những phẩm chất của người phụ nữ Việt Nam
thông qua nhân vật một người con xa xứ.
*
Câu chuyện đời, chuyện tình của Dần với Gù được kể lại một cách chậm rãi.
Lẩn khuất, ẩn hiện trong đó là hình ảnh chiếc áo dài Việt Nam.
Chiếc áo bảo bọc anh Gù khi anh còn đỏ hỏn, bị cha mẹ bỏ rơi dưới gốc đa.
Chiếc áo thành sính lễ cho cô ở tên Dần nghèo khó.
Chiếc áo che mặt cô dâu trong đêm hợp cẩn
của một lễ cưới chỉ có đôi quả cau và miếng trầu cùng với nén hương lễ Phật trời,
tổ tiên trong ngôi nhà hoang. Chiếc áo thành đồng phục học trò cho con đến lớp...
Lẩn khuất, ẩn hiện trong đó là hình ảnh chiếc áo dài Việt Nam.
Chiếc áo bảo bọc anh Gù khi anh còn đỏ hỏn, bị cha mẹ bỏ rơi dưới gốc đa.
Chiếc áo thành sính lễ cho cô ở tên Dần nghèo khó.
Chiếc áo che mặt cô dâu trong đêm hợp cẩn
của một lễ cưới chỉ có đôi quả cau và miếng trầu cùng với nén hương lễ Phật trời,
tổ tiên trong ngôi nhà hoang. Chiếc áo thành đồng phục học trò cho con đến lớp...
*******
Mời vào link dưới đây để xem phim Áo Lụa Hà Đông.
Lưu ý quý bà nên chuẩn bị khăn để lau nước mắt trong khi xem phim:
Lưu ý quý bà nên chuẩn bị khăn để lau nước mắt trong khi xem phim:
*
Thơ phổ Nhạc - LỆ HOANG_TRỊNH NAM SƠN
Kính mời Qúy vị thưởng thức ca khúc được phổ biến lần đầu tiên:
Nhấp chuột>>>Melbourne Mùa Thu Không Chỗ Dựa – Nhạc Anh Bằng – Thơ Hư Vô – Tiếng hát Hoàng Quân
24 Jul 2013 Leave a Comment
Kính mời quý vị vào thăm Người Tình Hư Vô:
Giấc Mơ Lạ Lùng, Thơ Hư Vô
07 Aug 2013 Leave a Comment
giọt mưa
rớt xuống chỗ nằm
kéo chăn cho ấm / đắp
nhằm chiêm bao
lăn vào biển cát
cồn dâu
làm sao em biết tôi đau
cỡ nào!!
rớt xuống chỗ nằm
kéo chăn cho ấm / đắp
nhằm chiêm bao
lăn vào biển cát
cồn dâu
làm sao em biết tôi đau
cỡ nào!!
đường xa
chân đất dốc cao
tôi chạy nín thở qua cầu
tìm em
tóc thề
như thể dài thêm
quấn tôi vào một cõi
đêm lạ lùng.
chân đất dốc cao
tôi chạy nín thở qua cầu
tìm em
tóc thề
như thể dài thêm
quấn tôi vào một cõi
đêm lạ lùng.
cùng em
bày biện tiệc tùng
rượu tân hôn
rót bừng bừng dung nhan
vườn khuya ngọn nến
đang tàn
có em nằm giữa hoang
đàng cùng tôi.
bày biện tiệc tùng
rượu tân hôn
rót bừng bừng dung nhan
vườn khuya ngọn nến
đang tàn
có em nằm giữa hoang
đàng cùng tôi.
hồn phiêu
dạt mộng trên môi
trăm năm đáy chén giao
bôi còn nồng
em thả tôi xuống
giữa sông
cơn mưa ngập chỗ tôi nằm,
lạnh tanh …
dạt mộng trên môi
trăm năm đáy chén giao
bôi còn nồng
em thả tôi xuống
giữa sông
cơn mưa ngập chỗ tôi nằm,
lạnh tanh …
Hư Vô
Bài đọc nhiều nhất trong ngày
- Melbourne Mùa Thu Không Chỗ Dựa - Nhạc Anh Bằng - Thơ Hư Vô - Tiếng hát Hoàng Quân
- Chiếc Áo Tây Vàng- Nhật Tiến
- Em Quên
-
Trịnh Nam Sơn:
Tháng 8 Khúc Schubert...Thơ Hư Vô - Vài khuôn mặt ở Sài Gòn.....…..gần 40 năm trước, Nhật Tiến
- Sinh hoạt văn hóa của Nhất Linh - Giai đoạn cuối đời với Hội Bút Việt và Giai phẩm Văn Hóa Ngày Nay - Nhật Tiến
- Quán Thơ Hư Vô kỳ 182
- Dương Nghiễm Mậu, con người nội soi trong bạo lực chiến tranh và thân phận nhược tiểu, Thụy Khuê
- Một Thời Như Thế (Hành trình Chữ Nghĩa – tập III), Nhật Tiến
- Quán Thơ Hư Vô kỳ 181
- Thư Về Đường Sơn Cúc, Hoàng Ngọc Tuấn
Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013
PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7_PTMH - THÁNG 7 TÔI VỀ_HV - THÁNG 7 MƯA MÙA NHỚ_NQ - THÁNG 7 MANG VỀ_TN - TÌNH LỠ - ĐƯỜNG XƯA SÀI GÒN_KHANH PHƯƠNG
PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7.
| |
PHƯỢNG BUỒN THÁNG 7
Phượng rơi, rực đỏ sân trường cũ,
Bơ vơ Tháng 7 bước chân người,
Mịt mờ kỷ niệm, ngày quên lãng,
Giảng đường vắng bóng - Chiều đơn côi.*
Hững hờ ghế đá, sầu cay mắt,
Ngấn từng giọt đắng, trót hư hao,
Tìm đâu hoa trắng cài lên tóc,
Hoa héo sầu, sợi nhớ úa nhàu...
*
*
Tháng 7 mưa hoen mờ, lệ đá,
Con dốc xưa, đường phố đã già,
Phượng vô tình, rụng rơi đầy lối,
Phượng úa tàn, phai nhạt, cách xa.
*
*
Hồn chới với, mưa buồn Tháng 7,
Gió lả lơi, khô giọt tái tê,
Trường vắng lặng, ơ thờ, lạ lẫm,
Tình lỡ, tình sầu, lạc bến mê.
Phạm Thị Minh-Hưng
*
THÁNG 7 TÔI VỀ
Hư Vô
**
Bài Họa :
Tháng 7 Mưa Mùa Nhớ
Tình Lỡ_Thanh Hà - TNP/youtube
*
Cám ơn MH đã họa bài thơ rất dễ thương,
rất con gái.
Làm tôi nhớ cây phượng vĩ trước giảng đường Đại Học Kiến
Trúc,
không biết bây giờ người ta đã đốn chưa?
Tình thân
HV
Tình thân
HV
Tháng 7 tôi về ngang lối cũ
Áo khuya chưa đủ ấm hơi người
Còn nguyên dấu tích thời phiêu lãng
Bàng hoàng theo mỗi bước chân tôi.
Áo khuya chưa đủ ấm hơi người
Còn nguyên dấu tích thời phiêu lãng
Bàng hoàng theo mỗi bước chân tôi.
Nhịp đêm dội xuống hồn khuya khoắt
Chưa chắc gì đã tới chiêm bao
Tháng 7 mưa dài thêm sợi tóc
Chờ em ngồi thắp ngọn bạc đầu.
Chưa chắc gì đã tới chiêm bao
Tháng 7 mưa dài thêm sợi tóc
Chờ em ngồi thắp ngọn bạc đầu.
Con đường thao thức ngang lòng đá
Dốc liễu ngày xưa cũng đã già
Dáng em thấp thoáng hiên mưa tới
Lá buồn che ướt lối tôi qua.
Dốc liễu ngày xưa cũng đã già
Dáng em thấp thoáng hiên mưa tới
Lá buồn che ướt lối tôi qua.
Một lần hôn phối hồn tháng 7
Quảy gánh trăm năm cõi đi về
Để nghe tiếng khóc em lạ lẫm
Như còn trầm uất giữa u mê…
Quảy gánh trăm năm cõi đi về
Để nghe tiếng khóc em lạ lẫm
Như còn trầm uất giữa u mê…
**
Bài Họa :
Tháng 7 Mưa Mùa Nhớ
Tháng 7 mưa chập chùng lối cũ
Vẫn còn đây hương ấm hơi người
Gió đưa chân bước hồn phiêu lãng
Dư âm còn quay quắc tim tôi .
Vẫn còn đây hương ấm hơi người
Gió đưa chân bước hồn phiêu lãng
Dư âm còn quay quắc tim tôi .
Long lanh hạt nhớ chừng hoen mắt
Lệ nóng vào tim giấc chiêm bao
Dài thương đan xỏa từng nhánh tóc
Mưa đêm hay sương bạc mái đầu .
Dài thương đan xỏa từng nhánh tóc
Mưa đêm hay sương bạc mái đầu .
Tháng 7 giọt sầu tan phiến đá
Tương tư nức nỡ cơn mưa già
Hồn em như thể mùa đông tới
Giá buốt tàn canh đếm xuân qua .
Giá buốt tàn canh đếm xuân qua .
Tơ trời duyên buộc mùa tháng 7
Mưa ngâu hiu hắt lối đi về
Chờ ai đêm trắng hồn lạ lẫm
Mơ ước tình hoài lạc cõi mê...
Ngọc Quyên
**
Mưa ngâu hiu hắt lối đi về
Chờ ai đêm trắng hồn lạ lẫm
Mơ ước tình hoài lạc cõi mê...
Ngọc Quyên
**
Bài "Đại Họa"
THÁNG BẢY MANG VỀ
Kỷ niệm chợt về ngày
tháng cũ
Cổng trường đã vắng bước
chân người
Một thời yêu dấu không
phai lãng
Phượng vĩ rũ buồn rụng
đón tôi!
Rưng rưng niềm nhớ trào
lên mắt
Tiếc nuối một thời đã
hụt hao
Thoang thoảng như đây
hơi hướm tóc
Quyện vào nỗi nhớ ủ ê
sầu!
Hun hút đường về đau nỗi
đá
Nhăn nheo phượng vĩ củng
thêm già
Lòng người có còn nguyên
như cũ?
Hay đã phai rồi năm tháng
qua!!
Ôi những mùa mưa mưa tháng bảy
Cô đơn gom hết quảy mang về
Trao người một thuở, nay xa vắng
Ôm trọn tình này giấu ủ ê
Tha Nhân
Wednesday, July 10, 2013 4:04 PM
Tình Lỡ_Thanh Hà - TNP/youtube
*
VNTQ
trần văn khang (kp)
Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2013
TÌM NGƯỜI TRONG MỘNG_TSN
Mây Magellan nhỏ - Giải Ngân Hà
**
MƠ - CHỈ LÀ TÌNH CỜ
Bao nhiêu năm rồi em hởi em
Vô tình ta lại gặp nhau
Trôi nổi trong dòng đời tất bật
Gặp nhau chẳng nói được câu nào
Ánh mắt đó, vẫn vóc dáng xưa
Làm sao ta quên được cố nhân
Nhìn dáng em đi, buốt cỏi lòng
*
Chiều nay tình cờ gặp người yêu cũ
Đôi mắt nhìn bỡ ngỡ mấy giây lâu
Từ thuở bặt tin em không gặp lại
Kỷ niệm làm ray rức, dạ hao gầy
Em đi từ độ - Tình mình chưa say đắm
Mà cốc men tình chưa đủ đê mê
Có phải em xa lánh tôi hay, chạy trốn
Để hồn tôi rầu rỉ lệ thương yêu
Trời ơi, sao người thế, hởi em ơi
Anh cay đắng, bỡ ngỡ, mắt cay cay
Tim chợt nhói, nhìn người yêu nhịp bước
Không nói một câu, gặp lại làm chi
Sợ ai ghen hay ngại dáng hao mòn
Lòng phủ kín, sao thương em quá,
Em ơi - Từ dạo em rời quê nhà, phố củ
Rồi ra đi không nói một câu nào
Em ra đi, trời biền biệt mù sương
Mùa xuân đó, anh riêng mình cất giữ
Bây giờ em hiều cho người ở lại
Trôi nổi trong dòng đời tất bật
Gặp nhau chẳng nói được câu nào
Ánh mắt đó, vẫn vóc dáng xưa
Làm sao ta quên được cố nhân
Nhìn dáng em đi, buốt cỏi lòng
*
Chiều nay tình cờ gặp người yêu cũ
Đôi mắt nhìn bỡ ngỡ mấy giây lâu
Từ thuở bặt tin em không gặp lại
Kỷ niệm làm ray rức, dạ hao gầy
Em đi từ độ - Tình mình chưa say đắm
Mà cốc men tình chưa đủ đê mê
Có phải em xa lánh tôi hay, chạy trốn
Để hồn tôi rầu rỉ lệ thương yêu
Trời ơi, sao người thế, hởi em ơi
Anh cay đắng, bỡ ngỡ, mắt cay cay
Tim chợt nhói, nhìn người yêu nhịp bước
Không nói một câu, gặp lại làm chi
Sợ ai ghen hay ngại dáng hao mòn
Lòng phủ kín, sao thương em quá,
Em ơi - Từ dạo em rời quê nhà, phố củ
Rồi ra đi không nói một câu nào
Em ra đi, trời biền biệt mù sương
Mùa xuân đó, anh riêng mình cất giữ
Bây giờ em hiều cho người ở lại
Chôn sâu bao nổi nhớ tận phương nầy
TSN-03-07-2013
TSN-03-07-2013
Cho người tình không chân dung
**
Đây là một học thuyết nó nằm trong triết học về
hạnh
phúc gia đình đó là hình và bóng.
Khi ta đứng lại thì bóng
của ta sẽ đứng lại,
khi ta đi hay chạy thì bóng sẽ đi hay chạy
theo ta...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)