BÀI THƠ MÙA THU BUỒN
Tôi viết bài thơ mùa lá buồn
Gởi người xa vắng vẫn còn thương
Tình giờ hư ảo chia ly lắm
Nhung nhớ tình ơi, nỗi vấn vương
Biền biệt người đi chẳng trở về
Biển đời sóng đổ ngỡ cơn mê
Thu về lá rụng sầu hoang vắng
Ngâm ngùi giọt đắng mãi lê thê...
Làm sao lạc bước cõi hư vô
Sắc không - không sắc đâu bến bờ
Một thuở xôn xao giờ lạnh cóng
Người xa nơi ấy có buồn không?
Bài Thơ này gởi gió mây trôi
Lời thơ có đến được bên người
Giọng nói tiếng cười như đây đó
Vang vọng theo từng chiếc lá rơi...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Phạm Thị Minh-Hưng-Từ 07-12-2012 ptminhhung56@gmail.com Hay: minhhungp@gmail.com Tranh_Nguyễn Sơn
Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015
BÀI THƠ MÙA THU BUỒN
Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015
GIÓ MƯA
GIÓ MƯA
Tiếng gió từ đâu rít vọng về,
Bàng hoàng như ở giữa cơn mê
Sầm sập cỏ cây dần nghiêng ngả
Nỗi lòng tê tái buồn lê thê...
Trời bỗng khi không gió tứ bề
Gió điên gió đảo gió u mê
Mây đen mây xám mây vần vũ
Không gian ảo não nỗi nhiêu khê!
Gió hỡi làm sao mưa đừng rơi
Rừng thu lá úa rụng tơi bời
Rạn vỡ hoang tàn vườn hoa đẹp
Ngân Hà mờ ảo cũng chơi vơi...
Bến sông vắng lặng bờ hiu quạnh
Gập ghềnh dòng nước sóng lênh đênh
Còn đâu hình ảnh đêm trăng sáng
Soi bóng dòng sông đẹp ngỡ ngàng!
Đêm nay mưa gió sầu mênh mang
Ngàn hoa thơm ngát, rụng hương tàn
Ngày mai nắng có về sao kịp...
Sưởi ấm tình hoa đã lỡ làng?
Phạm Thị Minh-Hưng.
Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015
BIỂN CHIỀU HOANG VẮNG
BIỂN CHIỀU HOANG VẮNG
(Gởi anh K-U)
Thu đến biển chiều lặng ý thơ
Mây buồn theo gió cuốn xa mờ
Ôm sầu cõi mộng nào ai biết
Ngang trái tình ơi! Đời bơ vơ!
Hư hao tình cay đắng dở dang
Thu về thương quá lá thu vàng
Sương sớm bao la hồn lạnh giá
Mình em một bóng, sầu mênh mang...
Hờ hững, còn đâu những đắm say
Nụ cười hiu hắt mắt môi gầy
Thôi hết thật rồi tình mật ngọt
Từ anh cách biệt, mắt hoen cay!
Mùa thu thương nhớ bóng hình ai
Hư ảo đời nhau những canh dài
Lạnh lùng gió cuốn mây bay mãi
Biển chiều hoang vắng,, ước mơ phai...
Phạm Thị Minh-Hưng
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)