Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

NHẠC: ÁO LỤA HÀ ĐÔNG - Nghiêu Minh.
- Duy Trác - Vũ Khanh.
Áo Lụa CaLi.
Thơ Nghiêu Minh.


ĐÊM PHÁN XÉT


Từ vô minh sinh vào hư vô
Lúc ấy tung tăng với đất trời
Đến khi em đến thì có lẽ
Vừa ngỏ yêu vừa trở trăn đời
Đường vạn nẽo bước như bóng đổ
Cùng hàng vạn lữ thứ đau thương
Đừng ngạc nhiên tấm thân lỗ chỗ
Bởi lẽ sinh ra đã vô thường
Cái sắc-không là cái an nhiên
Nên duyên nợ rất ư tự tại
Dù em đến có mang nghiệp trái
Ta vẫn chờ quả rớt trong đêm!
Một kiếp hành trình tìm mùa vọng
Ngay cỏ cây cũng đợi tin mừng
Ta và em khác hình khác bóng
Sinh tử riêng dù đọc kinh chung
Mùa đông đến lan man tưởng nhớ
Bài thánh ca trong đêm tuyết rơi
Hai đứa hai ngọn nến trong mộ
Nằm bên nhau nhắm mắt đợi chờ...
NGHIÊU MINH





*****
Áo Lụa California

Nắng Cali anh đi mà sợ chết
Bởi vì em là sư tử Hà Đông
Anh sợ nghe tiếng sư tử rống um sùm
Hồn anh vẫn phủ lên màu tang trắng

Anh vẫn biết em dáng người thấp ngắn
Mà tiếng em cứ lải nhải ở chung quanh
Linh hồn anh nhiều lúc giận đến run
Em nằm đó ... đến trưa chưa mở cửa .

Gặp một bữa , cơm chẳng lành một bữa
Gặp hai hôm là dĩa chén tung bay
Tiếng la rầy anh chất chín từng mây
Và đôi mắt nổi lên màu giận dữ

Em không nói vẫn nghe lời trách móc
Em chưa nhìn mà lòng đã giết anh
Anh nhìn em thấy ánh mắt long lanh
Với nanh vuốt , em làm như muốn giết

Em chợt hét , chợt la , anh vẫn biết
Em chợt vui , chợt ghét , chẳng vì đâu
Nhưng sao đi em cứ mãi âu sầu
Để anh gọi xe đám ma đi hộ tống

Để anh sợ mắt nhìn em than vắn
Giận lòng anh cố nói chẳng thành lời
Em đi rồi , anh mới thấy khoẻ re
Những ngày tháng cãi nhau giờ bỗng nhẹ

Em đi đi, hỡi bà chằng quá dữ
Đem đi luôn sư tử cái Hà Đông
Anh sợ nghe tiếng sư tử rống um sùm
Ông nào NGU cõng dzùm anh cho lẹ .

(Tác Giả Ẩn Danh)

Không có nhận xét nào: