Mơ Vùng Trời Rộng_PtMinh-Hưng
- Nàng Thơ_Mặc Khách
Mơ Vùng Trời Rộng.
Ai cấm được hồn thơ lai láng,
Lúc mơ màng với gió với trăng,
Ai cấm được ngàn sao lấp lánh,
Bên trăng vàng tỏa ánh dịu dàng.
*
Trong nắng sớm, ngàn hoa khoe sắc,
Muôn màu tươi, hương ngát vườn xinh,
Bình minh hồng, ngày mới vừa lên,
Ai cấm được lòng người rộn rã.
*
Sao ngăn được sương mù buốt giá,
Sớm mùa đông trên bãi cỏ non,
Ngọn cỏ vươn lên, ướt mềm sương lạnh,
Đợi nắng - ấm - nồng ve vuốt lá xanh.
*
Ai níu được thời gian chậm lại,
Con đường xưa vất vả, sầu lo,
Đời dập vùi, chẳng chút đắn đo,
Cánh chim nhỏ, nằm im, dấu mỏ!
*
Hãy lắng lòng cho tâm hồn rộng mở,
Cùng trăng sao hoa lá hữu tình,
Để thấy đời còn ánh bình minh,
Đường rất ngắn, hãy mơ vùng trời rộng!
Phạm thị Minh-Hưng.
*****
*****
Ai cấm được hồn thơ lai láng,
Lúc mơ màng với gió với trăng,
Ai cấm được ngàn sao lấp lánh,
Bên trăng vàng tỏa ánh dịu dàng.
*
Trong nắng sớm, ngàn hoa khoe sắc,
Muôn màu tươi, hương ngát vườn xinh,
Bình minh hồng, ngày mới vừa lên,
Ai cấm được lòng người rộn rã.
*
Sao ngăn được sương mù buốt giá,
Sớm mùa đông trên bãi cỏ non,
Ngọn cỏ vươn lên, ướt mềm sương lạnh,
Đợi nắng - ấm - nồng ve vuốt lá xanh.
*
Ai níu được thời gian chậm lại,
Con đường xưa vất vả, sầu lo,
Đời dập vùi, chẳng chút đắn đo,
Cánh chim nhỏ, nằm im, dấu mỏ!
*
Hãy lắng lòng cho tâm hồn rộng mở,
Cùng trăng sao hoa lá hữu tình,
Để thấy đời còn ánh bình minh,
Đường rất ngắn, hãy mơ vùng trời rộng!
Phạm thị Minh-Hưng.
*****
Cơn mơ theo gió trăng sao
Với mùa xuân đến cành đào hương nghiêng
Mơ theo nắng ngả bên thềm
Ngày xưa đứng mãi bên hiên chờ người
Cuộc đời ngắn lắm ai ơi
Hãy mơ mơ mãi dài đuôi mắt nhìn
TV
*****
Nàng
Thơ
Ta ngơ ngác ôm sầu viễn xứ
Em đi rồi sao để nhớ thương ?!
Nàng Thơ em đã về đâu ?
Bỗng dưng sao
nhớ cho sầu vấn vương
Hỏi em Thơ có
ướp hương ?
Hồn Thơ còn
đọng làn hương nồng nàn
Mới đây Xuân đã
vội sang
Mùa Thu lại đến
đêm tàn nào hay
Dìu nhau trong
giấc mộng say
Giật mình ôm
vội bóng mây muộn màng
Đêm về nỗi nhớ
miên man
Màn hình hiu
quạnh vắng nàng buồn tênh
Tiếng đàn dìu
dặt vọng lên
Nửa như khắc
khỏai nửa quên lối về
Ngón tay run
rẩy tỉ tê
Ngập ngừng bàn
phiếm não nề tình riêng
Bước đi buốt
giá ngả nghiêng
Chút lòng chưa
ngỏ, muộn phiền đêm thâu ?!
MẶCKHÁCH
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét