Hãy Là Một Đóa Vô Thường.
Tôi ngồi đối mặt với tôi,
Với nguyên một nỗi chơi vơi nhạt lòng,
Tôi ngồi xót buổi tàn đông,
Làm sao giữ lại, chút nồng hương phai,
Ô hay, hun hút đêm dài,
Như vừa tỉnh mộng, có ai bên mình,
Phù du một kiếp buồn tênh,
Thời gian hờ hững, lênh đênh phận người,
Kiếp người như sao đổi ngôi,
Có không, còn mất, rã rời, vấn vương,
Hãy là một đóa vô thường,
Cho đời còn chút phấn hương ấm nồng.
Phạm Thị Minh-Hưng.
Để Gió Cuốn Đi - TCSon
Chu Thị An
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét