YahooBlog_Cành Lan Trắng
Bài Thơ Từ biệt YahooBlog
Bài Thơ Cuối
Thế là Em vĩnh viễn xa tôi,
Định mệnh an bài chỉ thế thôi!
Cầm bằng nước chảy hoa trôi - vội,
Đã chẳng yêu chi, tiếc một thời,
Chắt chiu, ôm ấp bao hư ảnh,
Giờ nát tan - Tìm Em ở đâu?
Se sắt lòng - Hoàng hôn có đợi?
Em đi rồi, bóng tối chơi vơi!
PTMH_Cành Lan Trắng.
*
Tạo Blog mới thứ 6 - 07/12/2012:
http://canhlantrang.blogspot.com
PTMINH-HƯNG
*
Về Chốn Cũ.
Trở về thăm lại ngôi nhà xưa
Đường mòn lối nhỏ bước bơ vơ
Trời thu se lạnh phai màu lá
Thềm vắng tường hoen cảnh hững hờ
*
Chẳng có ai đâu để đợi chờ
Hoàng hôn phai, bóng nắng lưa thưa
Không gian chìm lắng lòng thăm thẳm
Người cũ tình xưa giữa mộng hờ
*
Đầy sân tôi quét lá vàng khô
Quét bụi thời gian rớt bơ thờ
Có lần nào ai đi qua lối
Chợt nhớ người xa, luống thẫn thờ? Phạm Thị Minh-Hưng.
*
Hạt Bụi Và Tôi.
Nếu em là hạt bụi vô vi
Hạt bụi trên đời nhỏ tí ti
Hay đến bên tôi vào sáng sớm
Ta cùng sưởi ấm nắng bên hè
*
Hạt bụi ơi! Hãy rơi nhè nhẹ
Trên mi tôi khe khẽ nhé em
Đừng làm xót, làm đau bờ mi nhỏ
Kẻo tôi buồn, lệ rơi ướt chân em
Em đến nhé, xin đừng lay động
Lá cành cao giữa buổi trưa hè
Ta sẽ bên nhau, nghe chim hót
Ngắm hoa phượng đỏ ran tiếng ve.
Pt Minh-Hưng..
*
Nhớ nhung.
Nơi em băng giá - se lòng,
Trái tim bé bỏng xin đừng hắt hiu,
Hoàng hôn mây tím ráng chiều,
Nhớ thương quê Mẹ trăm điều xót-xa
Quê xưa tháng đoạn ngày qua
Nhớ bao kỷ niệm, vời xa một thời
Vàng son đâu nữa người ơi
Sắt se lòng chợt bồi hồi cơn đau
Xứ xa người lạ tìm đâu
Tìm đâu thuở ấy ngọt ngào dấu yêu
Nhớ quay quắt, nhớ liêu xiêu,
Nỗi buồn thăm thẳm, phiêu diêu ngập lòng
Đường xa hun hút mênh mông
Chim sa lìa tổ, lạc lòng bay đi
Long lanh mắt ướt bờ mi
Bơ vơ lạc lõng, một vì sao rơi
Giọt buồn lắng đọng bờ môi!
Nơi em, tuyết lạnh xa vời cố hương
Nhung nhớ quá ! Ối ! Người thương,
Làm sao tìm được bước đường có nhau!
Thời gian rồi cũng qua mau,
Ba mươi mấy kiếp lá sầu chơi vơi...
Thế rồi ...Đời cũng thế thôi,
Nhớ nhung se sắt, một thời... đã quen!
PtMH.
Highland Moonlight, tranh A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
Trăng Cao Nguyên
Highland Moonlight
24x30 inch (61cmx76cm)
Oil on canvas, by
A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
*
All rights reserved
**
TRĂNG và EM.
Tôi muốn là trăng
Tôi muốn là trăng hôn tóc em,
Là trăng ve vuốt tấm vai mềm,
Này em, sàng sẩy tình trăng ấy,
Em có mơ gì trong giấc đêm?
*
Tôi muốn là trăng, là gió êm,
Mơ màng sa xuống, đứng bên thềm,
Nơi có em đưa tôi vào mộng,
Giấc mộng trăng vàng bên Giáng Tiên!
*
Em là trăng, tôi mơ tình trăng?
Nhìn trăng lòng xuyến xao, bâng khuâng,
Cao Nguyên vằng vặc vầng trăng cũ,
Soi sáng một đời...Mơ giấc Tiên...
PtMH.
November 28, 2012 2:18 AM
Cô thôn nữ dưới ánh trăng thật mơ màng và quỵến rũ làm sao! Yêu trăng hay yêu nàng? Chắc là yêu cả hai, vì nàng là trăng và trăng cũng chỉ là em mà thôi!
*
Nhạc:
5:39 Trả Lại Anh - Ngọc Lanby TheRoccoweb
5:58 BIỂN CẠN - Quang Dũngby hxhuong
**
Tôi muốn là trăng
Tôi muốn là trăng hôn tóc em,
Là trăng ve vuốt tấm vai mềm,
Này em, sàng sẩy tình trăng ấy,
Em có mơ gì trong giấc đêm?
*
Tôi muốn là trăng, là gió êm,
Mơ màng sa xuống, đứng bên thềm,
Nơi có em đưa tôi vào mộng,
Giấc mộng trăng vàng bên Giáng Tiên!
*
Em là trăng, tôi mơ tình trăng?
Nhìn trăng lòng xuyến xao, bâng khuâng,
Cao Nguyên vằng vặc vầng trăng cũ,
Soi sáng một đời...Mơ giấc Tiên...
PtMH.
November 28, 2012 2:18 AM
Cô thôn nữ dưới ánh trăng thật mơ màng và quỵến rũ làm sao! Yêu trăng hay yêu nàng? Chắc là yêu cả hai, vì nàng là trăng và trăng cũng chỉ là em mà thôi!
*
Nhạc:
5:39 Trả Lại Anh - Ngọc Lanby TheRoccoweb
5:58 BIỂN CẠN - Quang Dũngby hxhuong
**
Tuesday, November 27, 2012
Tìm Đâu Bến Bờ
Thu buồn chợt nhớ thương em,
Nhớ bờ biển mộng, êm đềm sóng ru,
Biển đìu hiu, gió vi
vu,
Nhớ chiều thu cũ, tình thơ xa rồi.
Lau rừng biển vắng, đâu người,
Sóng xôn xao, biết, em nơi chốn nào,
Cuộc đời sóng gió bể dâu,
Trời cao biển rộng, lạc vào hư vô.
Giọt lệ nhỏ xuống chưa khô,
Tan vào biển sóng, mơ hồ tình em,
Làm sao có thể dễ quên,
Đại dương cuồng sóng, lênh đênh phận người,
Lạc rồi, biển bỏ lại tôi,
Tình em một thuở, rối bời
đường tơ,
Mình tôi biển vắng thẫn thờ,
Tìm đâu biển hỡi, bến bờ có Em.
Tìm đâu biển hỡi, bến bờ có Em.
*
Xin họa thơ cô Minh Hưng
(chủ yếu dùng lại chữ và tứ của cô)
Đỗ Thế Hùng
Còn Đâu Tìm.
Thương em chợt nhớ thu buồn
Sóng ru biển mộng êm đềm, nhớ em
Vi vu gió, biển êm êm
Xa rồi tình cũ, thơ chiều, nhớ thu
Người đâu, biển vắng, rừng đau
Chốn nào em biết xôn xao sóng chờ
Bể dâu đời gió đâu ngờ
Hư vô lạc bến, thẫn thờ trời cao
Chưa khô giọt lệ ba đào
Tình em hờ hững tan vào biển êm
Làm sao có thể dễ quên
Lênh đênh cuộn sóng, truân chuyên phận người
Bỏ tôi, biển bỏ lại rồi
Đường tơ vò rối một đời tình em
Thẫn thờ bên biển tìm quên
Còn đâu tìm nữa...biển đưa em xa rồi.
Đỗ Thế Hùng
Saigon 14.30 28/11/2012
*****
4:13 Em di bo mac con duong- TCSby imlangthodai
*
Hãy Là Một Đóa Vô Thường -
CN 25-11-2012 tại Tiểu Ngư - SaiGon
Hãy Là Một Đóa Vô Thường.
Tôi ngồi đối mặt với tôi,
Với nguyên một nỗi chơi vơi nhạt lòng,
Tôi ngồi xót buổi tàn đông,
Làm sao giữ lại, chút nồng hương phai,
Ô hay, hun hút đêm dài,
Như vừa tỉnh mộng, có ai bên mình,
Phù du một kiếp buồn tênh,
Thời gian hờ hững, lênh đênh phận người,
Kiếp người như sao đổi ngôi,
Có không, còn mất, rã rời, vấn vương,
Hãy là một đóa vô thường,
Cho đời còn chút phấn hương ấm nồng.
ptmh.
CN 25-11-2012 tại Tiểu Ngư - SaiGon
Hãy Là Một Đóa Vô Thường.
Tôi ngồi đối mặt với tôi,
Với nguyên một nỗi chơi vơi nhạt lòng,
Tôi ngồi xót buổi tàn đông,
Làm sao giữ lại, chút nồng hương phai,
Ô hay, hun hút đêm dài,
Như vừa tỉnh mộng, có ai bên mình,
Phù du một kiếp buồn tênh,
Thời gian hờ hững, lênh đênh phận người,
Kiếp người như sao đổi ngôi,
Có không, còn mất, rã rời, vấn vương,
Hãy là một đóa vô thường,
Cho đời còn chút phấn hương ấm nồng.
ptmh.
|
Tình có còn xanh.
[ Viết cho những cuộc tình dang dở ]
Gặp lại Anh một sớm mùa thu,
Trời buồn se lạnh nắng ơ thờ,
Bao ngày xa vắng lòng vương vấn
Anh có mừng vui hay hững hờ?
*
Anh hỡi, tình còn gì không anh,
Có còn ấm áp những ngày xanh,
Biển xưa dào dạt, miên man sóng,
Cao nguyên gió lộng, xứ ngàn thông.
*
Thuở ấy bên Anh tình ngất say,
Đà Lạt ngát hoa, mộng vơi đầy,
Em có ngờ đâu tình yêu dấu,
Thành vết thương lòng sao khó phai.
*
Em nhớ mình yêu thương đậm sâu,
Ngọt ngào ngày tháng dấu yêu đầu,
Tin yêu em vội trao tình mộng,
Em lỗi lầm - tình bỗng hư hao!
*
...Anh như cánh bướm lượn vườn hoa,
Bay xa - còn gì nữa, tình ta,
Em rạn vỡ - nát tan một thuở,
Cuối đông buồn, hạnh phúc vời xa.
*
Trách gì nhau, tiếc đời dang dở,
Tiếc cuộc tình, bỗng chốc xanh xao,
Gặp nhau đây sao lòng bỡ ngỡ,
Con bướm vàng và cánh hoa xưa!
*
Thời gian ơi, bao giờ trở lại,
Để cho tôi tiếp nối cung đàn,
Dây đã chùng, âm buồn tê tái,
Còn gì không - dĩ vãng tàn phai?
Phạm Thị Minh-Hưng.
*****
|
*
Cảm Ơn Tình Nhân
(Viết nhân mùa Lễ Tạ Ơn 2012)
Cảm ơn em chút hương quen
Tôi mang theo để bon chen vào đời
Cảm ơn em một nụ cười
Cho tôi biết khóc với người chưa quen.
Thầm thì tôi gọi tên em
Âm vang trầm tích cho đêm tượng hình.
Từ em bước tới tội tình
Trái tim tôi cũng thình lình u mê.
Đường xa không biết lối về
Bỏ quên lời hẹn ước thề trăm năm
Chỗ có giọt lệ lăn trầm
Âm thầm nhỏ xuống giữa tăm tích người.
Thấy em trong cái bóng tôi
Quằn vai quẩy gánh lẻ loi qua cầu
Chắc gì đuổi kịp đời sau
Thì em cũng đã biết đau kiếp này.
Cảm ơn những tháng những ngày
Em đã cho tôi cuồng say lạ lùng
Đất trời còn biết bao dung
Để tôi bước tới đường cùng tận em?
Cảm ơn giọt lệ còn quen
Đêm đêm tỉnh thức chong đèn tìm nhau
Từ trong sợi khói xanh xao
Có em ngồi khóc cồn cào mắt tôi…
Hư Vô
Tạ Ơn Anh Một Đóa Tình
Cám ơn anh lạ mà quen
Cho em giữ chút hơi men vào đời
Cám ơn anh đóa hồng tươi
Cho em thôi khóc với người chưa quen .
Thoáng trong mơ gọi tiếng em
Ngõ hồn như tạc bóng đêm in hình
Trái tim em bỗng hồi sinh
Mộng du vào cõi tự tình đam mê .
Làm sao em biết lối về?
Khi tình trót lỡ hẹn thề trăm năm
Bởi môi em ấm hương thầm
Len vùng tóc rối dư âm hơi người.
Có anh đời bỗng chợt vui
Thả trôi sầu gánh lẻ loi qua cầu
Theo anh theo đến ngàn sau
Dẫu đời giông tố khổ đau kiếp nầy.
Cám ơn anh tháng với ngày
Cho em yên giấc mộng say nghìn trùng
Hỏi trời đất có bao dung ?
Cho tim anh đến tận cùng với em .
Cám ơn đêm đắp chăn quen
Hình kề tựa bóng quên đèn có nhau
Cho ngày tháng hết xanh xao
Có anh suốt kiếp tình vào thiên thu...
Ngọc Quyên
Phạm thị Minh Hưng.
**
*******
*****
(Viết nhân mùa Lễ Tạ Ơn 2012)
Cảm ơn em chút hương quen
Tôi mang theo để bon chen vào đời
Cảm ơn em một nụ cười
Cho tôi biết khóc với người chưa quen.
Thầm thì tôi gọi tên em
Âm vang trầm tích cho đêm tượng hình.
Từ em bước tới tội tình
Trái tim tôi cũng thình lình u mê.
Đường xa không biết lối về
Bỏ quên lời hẹn ước thề trăm năm
Chỗ có giọt lệ lăn trầm
Âm thầm nhỏ xuống giữa tăm tích người.
Thấy em trong cái bóng tôi
Quằn vai quẩy gánh lẻ loi qua cầu
Chắc gì đuổi kịp đời sau
Thì em cũng đã biết đau kiếp này.
Cảm ơn những tháng những ngày
Em đã cho tôi cuồng say lạ lùng
Đất trời còn biết bao dung
Để tôi bước tới đường cùng tận em?
Cảm ơn giọt lệ còn quen
Đêm đêm tỉnh thức chong đèn tìm nhau
Từ trong sợi khói xanh xao
Có em ngồi khóc cồn cào mắt tôi…
Hư Vô
Tạ Ơn Anh Một Đóa Tình
Cám ơn anh lạ mà quen
Cho em giữ chút hơi men vào đời
Cám ơn anh đóa hồng tươi
Cho em thôi khóc với người chưa quen .
Thoáng trong mơ gọi tiếng em
Ngõ hồn như tạc bóng đêm in hình
Trái tim em bỗng hồi sinh
Mộng du vào cõi tự tình đam mê .
Làm sao em biết lối về?
Khi tình trót lỡ hẹn thề trăm năm
Bởi môi em ấm hương thầm
Len vùng tóc rối dư âm hơi người.
Có anh đời bỗng chợt vui
Thả trôi sầu gánh lẻ loi qua cầu
Theo anh theo đến ngàn sau
Dẫu đời giông tố khổ đau kiếp nầy.
Cám ơn anh tháng với ngày
Cho em yên giấc mộng say nghìn trùng
Hỏi trời đất có bao dung ?
Cho tim anh đến tận cùng với em .
Cám ơn đêm đắp chăn quen
Hình kề tựa bóng quên đèn có nhau
Cho ngày tháng hết xanh xao
Có anh suốt kiếp tình vào thiên thu...
Ngọc Quyên
Tìm Đâu Bến Bờ.
( Bài họa 6 )
( Bài họa 6 )
Thu buồn chợt nhớ thương em,
Nhớ bờ biển mộng, êm đềm sóng ru,
Biển đìu hiu, gió vi
vu,
Nhớ chiều thu cũ, tình thơ xa rồi.
Lau rừng biển vắng, đâu người,
Sóng xôn xao, biết, em nơi chốn nào,
Cuộc đời sóng gió bể dâu,
Trời cao biển rộng, lạc vào hư vô.
Giọt lệ nhỏ xuống chưa khô,
Tan vào biển sóng, mơ hồ tình em,
Làm sao có thể dễ quên,
Đại dương cuồng sóng, lênh đênh phận người,
Lạc rồi, biển bỏ lại tôi,
Tình em một thuở, rối bời đường tơ,
Mình tôi biển vắng thẫn thờ,
Tìm đâu, biển hỡi, bến bờ có Em?
**
Nỗi Nhớ Gọi Tên
Trầm Vân
Trầm Vân
Về ngang bến hẹn vắng em
Vầng trăng lẩn khuất đêm đen sương mù
Thả trôi cánh mộng phù du
Cơn mưa chưa đến lòng u ám rồi
Cỏ lau in dấu chân người
Bước chân hoang phế nửa đời mòn hao
Lặng thầm bao nỗi bể dâu
Thiên đường xưa lạc ngõ vào lối vô
Lệ em gió có lau khô
Nhớ thương còn thả giữa hồ tình em
Biết em còn nhớ hay quên
Một vùng kỷ niệm lênh đênh phương trời
Em về trong tiếng đàn tôi
Âm thanh u uẩn từng hồi vòng vo
Tay lần ký ức lục mò
Bến mòn những tiếng gọi đò tên em
Trầm Vân
*******
TÀN THU- CÓ HAY KHÔNG
(Bài Họa 3)
Tàn thu - vào chỗ không em,
Cây bơ vơ đứng buồn trông sương mù,
Lá vàng rơi cõi âm u,
Trời buồn man mác đời ngơ ngẩn sầu,
Tàn thu lá ngọc phai màu,
Ta dìu nhau đến bên ngàn ánh sao,
Chiều thu giấc mộng chìm sâu,
Tôi - Em như thể bước vào hư vô,
Đừng Em, đừng nói tình hờ,
Ngân Hà dẫn lối ta vào cõi thơ,
Đừng Em, dẫu có hững hờ,
Tôi về, tìm ánh sao bờ mi em,
Có hay không giấc nồng êm,
Tôi về mơ mộng sao quên nụ cười,
Tôi - Em vào chốn không người,
Để tình thư thả buông lơi câu hò,
Bước chân ta chẳng tình cờ,
Có hay không một chuyến đò chung đôi?
Phạm Thị Minh Hưng.
*****
Bài Thơ Áo Tím - Pt MinhHưng
- Hư Vô - Nắng Hạ Vàng.
*****
Hư Vô
**
nhạc Phạm Quang Ngọc - Mai Thiên Vân hát
Em qua bóng đổ hiên ngoài
Đàn chim sáo nhỏ vụt bay cuối ngàn
Giật mình hạ rớt thênh thang
Nở trên nhánh tóc em vàng cánh hoa.
Nắng trong veo, thấu lụa là
Áo em mỏng quá lòng ta gập ghềnh
Dù là một thoáng lênh đênh
Đã nghe mùa hạ chảy trên phím đàn.
Từ em xõa tóc sang ngang
Hàng cây nghiêng nón rộn ràng tiễn nhau.
Em mang mùa hạ qua cầu
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình
Bên đời nắng có lung linh
Để em giấu kín chút tình phôi pha
Còn thương góc phố quê nhà
Vàng em áo hạ, buồn ta mưa về...
*****
You passed by, your shadow spilling across the porch outside.
A flock of tiny magpies exploded toward farther reaches.
Startled, summer tumbled down unhindered all about.
Blossoming in the arbor of your hair were yellow petals.
Sunlight clear and pure seeped through the panels of your gown
.
Your dress was so fine and filmy that my heart stammered.
Though it was but a fleeting moment,
I heard summer daintily trip across taut-stringed frets.
When you, hair hanging loose, made your way across,
Rows of trees tipped their hats in a flurry of farewells.
You took the summer with you across the bridge.
I, like a stranger, searched everywhere for my shadow.
Where life has brought you now, the sunshine shimmers.
And you must cover up that bit of faded love.
Sentiments remain for that corner of the street in our hometown.
Yellow for you in the dress and summer, sadness for me in the rain returning…
Translated by James Banerian
Original Title Áo Hạ Vàng
*****
- Hư Vô - Nắng Hạ Vàng.
Bài Thơ Áo Tím.
Áo tím em ngồi trong chiều mơ,
Tóc xỏa bờ vai, dáng hững hờ,
Khép nép âm thầm bên cửa sổ,
Mong chờ một nửa mảnh trăng thu,
*
Màu tím áo em, tím mộng mơ,
Để ai thơ thẩn, lẫn dại khờ,
Có phải đã quen từ kiếp trước,
Ôi! Người Áo Tím trong mộng - thơ?
*
Em nhớ thương ai vẻ u hoài,
Bên con chim nhỏ nhốt lẻ loi,
Chim như buồn lắm, em nhung nhớ,
Bóng dáng người thương, thoáng trong mơ?
*
Lá thu vàng úa, đổ chiều thu,
Lối về như trải lụa mong chờ,
Bài Thơ Áo Tím, tương tư tím,
Ai gởi cho em, tình bơ vơ?
*
Em đừng nhức nhối trái tim thơ,
Đừng quên tà áo tím tương tư,
Mà anh đã lỡ đề thơ đó,
Đừng nói tình ta chỉ mộng hờ!
Đừng quên tà áo tím tương tư,
Mà anh đã lỡ đề thơ đó,
Đừng nói tình ta chỉ mộng hờ!
Phạm Thị Minh Hưng.
Tôi về khai quật hồn em dậy
Tôi về khai quật hồn em dậy
Cho đá xanh xao biết ngậm ngùi
Núi còn đứng chờ nghe biển gọi
Người với người sao mãi lẻ loi?
Núi còn đứng chờ nghe biển gọi
Người với người sao mãi lẻ loi?
Em ngồi níu bóng trăng cùng tận
Vá víu đời nhau mảnh nguyệt trần
Dù chưa đủ ấm hiên người lạ
Thì em cũng đã biết bâng khuâng.
Vá víu đời nhau mảnh nguyệt trần
Dù chưa đủ ấm hiên người lạ
Thì em cũng đã biết bâng khuâng.
Của thuở hồn tôi không cửa nẻo
Em bước vào nhẹ tựa chiêm bao
Rồi bỏ đi như thanh dao nhọn
Khứa đứt da tôi nỗi ngọt ngào.
Em bước vào nhẹ tựa chiêm bao
Rồi bỏ đi như thanh dao nhọn
Khứa đứt da tôi nỗi ngọt ngào.
Máu tươm cho hườm thêm đôi má
Em mang vào đời chút kiêu sa
Tôi về khai quật hồn của đá
Thấy còn di tích giọt mưa qua …
Em mang vào đời chút kiêu sa
Tôi về khai quật hồn của đá
Thấy còn di tích giọt mưa qua …
Hư Vô
**
Sao ác quá...không cho em (ấy) yên ngủ,
Khai quật làm gì - chỉ một hồn ma,
Đã mục rữa, dế giun gặm nhấm,
Anh được gì - lúc em dậy, bơ vơ!!!
Em biết rồi , anh hỡi, Halloween???
**
Chưa đọc bài thơ của Hư Vô nhưng cứ viết đại mấy câu,
PtMH.
Dựa Hơi Người Áo Tím Làm Thơ
Buồn em xoã tóc ngang gương cũ
Thấy bóng còn quen thuở dại khờ
Tôi cũng có một thời kiêu hãnh
Dựa hơi người áo tím làm thơ.
Thấy bóng còn quen thuở dại khờ
Tôi cũng có một thời kiêu hãnh
Dựa hơi người áo tím làm thơ.
Là thoáng mùa thu trong đáy mắt
Lần chia tay không có hẹn thề
Em đứng lặng vân vê tà áo
Đếm buồn trên từng chiếc lá me.
Lần chia tay không có hẹn thề
Em đứng lặng vân vê tà áo
Đếm buồn trên từng chiếc lá me.
Tôi giấu hồn em bên góc phố
Có còn gặp lại dễ làm quen
Bài thơ tôi viết lên áo tím
Mơ làm thi sĩ để yêu em.
Có còn gặp lại dễ làm quen
Bài thơ tôi viết lên áo tím
Mơ làm thi sĩ để yêu em.
Trải lụa là chờ em bước tới
Cho lối về không thấy lẻ loi
Có khi nào tim em nhức nhối
Để tôi hối hả dựa hơi người…
Cho lối về không thấy lẻ loi
Có khi nào tim em nhức nhối
Để tôi hối hả dựa hơi người…
Hư Vô
**
Hư Vô
Áo Hạ Vàng nhạc Phạm Quang Ngọc - Mai Thiên Vân hát
Em qua bóng đổ hiên ngoài
Đàn chim sáo nhỏ vụt bay cuối ngàn
Giật mình hạ rớt thênh thang
Nở trên nhánh tóc em vàng cánh hoa.
Nắng trong veo, thấu lụa là
Áo em mỏng quá lòng ta gập ghềnh
Dù là một thoáng lênh đênh
Đã nghe mùa hạ chảy trên phím đàn.
Từ em xõa tóc sang ngang
Hàng cây nghiêng nón rộn ràng tiễn nhau.
Em mang mùa hạ qua cầu
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình
Bên đời nắng có lung linh
Để em giấu kín chút tình phôi pha
Còn thương góc phố quê nhà
Vàng em áo hạ, buồn ta mưa về...
*****
You passed by, your shadow spilling across the porch outside.
A flock of tiny magpies exploded toward farther reaches.
Startled, summer tumbled down unhindered all about.
Blossoming in the arbor of your hair were yellow petals.
Sunlight clear and pure seeped through the panels of your gown
.
Your dress was so fine and filmy that my heart stammered.
Though it was but a fleeting moment,
I heard summer daintily trip across taut-stringed frets.
When you, hair hanging loose, made your way across,
Rows of trees tipped their hats in a flurry of farewells.
You took the summer with you across the bridge.
I, like a stranger, searched everywhere for my shadow.
Where life has brought you now, the sunshine shimmers.
And you must cover up that bit of faded love.
Sentiments remain for that corner of the street in our hometown.
Yellow for you in the dress and summer, sadness for me in the rain returning…
Translated by James Banerian
Original Title Áo Hạ Vàng
*****
Hai bài Áo Tím đều hay
Nhớ bên trong tím ra ngoài vần thơ
Thôi em đừng mãi ỡm ờ
Để se màu tím dại khờ trong tôi
TV
*
Thu Buồn Mênh Mang.
PtMH.
*
TV
*
Sao nghe lòng thổn thức,
Lạc bước trong rừng Thu,
Núi xa, mờ sương phủ,
Bàng bạc, mây âm u.
*
Trăng đêm thu vời vợi,
Nước hồ thu trong veo,
Mưa dầm dề lối ngõ,
Dấu chân Anh mịt mù.
*
Thu bâng
khuâng óng ả,
Lá vàng chắn lới đi,
Lá vàng chắn lới đi,
Ôi! Thu sao buồn quá,
Anh mơ gì, nơi xa?
*
Trời mưa và bóng nước,
Mong manh
ảnh hình Anh
Trái tim em bé nhỏ,
Tình thu buồn mênh mang!PtMH.
*
*****
Bức tranh tàn thu đẹp nhưng hơi buồn
nên thơ cũng buồn phải không nào?
Mấy câu thơ về Thu Bâng Khuâng:
Thu Buồn.
Sao nghe lòng thổn thức,
Khi xem bức tranh Thu,
Núi xa, mờ sương phủ,
Bàng bạc, mây âm u.
*
Đêm trăng thu vằng vặc,
Nước hồ thu trong veo,
Mưa dầm dề lối ngõ,
Vắng bước chân người xưa,
*
Thu bâng khuâng óng ả,
Lá vàng chắn lối đi,
Ôi! Thu sao buồn quá,
Nơi xa, Anh nghĩ gì?
*
Trời mưa và bóng nước,
Mong manh ảnh hình Anh,
Tình yêu Em bé nhỏ,
Có thắm ướt tim Mình?
PtMH.
*****
nên thơ cũng buồn phải không nào?
Mấy câu thơ về Thu Bâng Khuâng:
Thu Buồn.
Sao nghe lòng thổn thức,
Khi xem bức tranh Thu,
Núi xa, mờ sương phủ,
Bàng bạc, mây âm u.
*
Đêm trăng thu vằng vặc,
Nước hồ thu trong veo,
Mưa dầm dề lối ngõ,
Vắng bước chân người xưa,
*
Thu bâng khuâng óng ả,
Lá vàng chắn lối đi,
Ôi! Thu sao buồn quá,
Nơi xa, Anh nghĩ gì?
*
Trời mưa và bóng nước,
Mong manh ảnh hình Anh,
Tình yêu Em bé nhỏ,
Có thắm ướt tim Mình?
PtMH.
*****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét