Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

XUÂN TÌNH NHÂN_Trúc Lang - Tuyết Rơi - Những Ngày Thơ Mộng





*
  
XUÂN TÌNH NHÂN
Yêu tha thiết sao chưa còn nói hết ?
Tiếng thơ bay từng cặp chữ giao thừa !
Ta tham lam hay mặc cả đong đưa,
Ôi ! Vẻ đẹp tên tù nhân Chúa Ngực ?
Trong lớp học trần gian Em đánh thức,
Có bao giờ biết rõ nghĩa tình yêu !
Nói đi Em ! Bằng vẻ thẹn đăm chiêu ?
Trong quán rượu tách cà phê ngọt đắng!
Chút môi mặn Ta  khát thèm muốn cắn,
Cho say sưa trăm bận đến ngàn lần,
Xuân ái ân chưa hề cũ tình nhân,
Và đôi mắt như mặt hồ nước ngủ !
Tình yêu vốn không có giờ vũ trụ,
Như cánh chim cánh bướm cuối chân mây,
Ngọt rát môi từ giọt đắng sa lầy !
Sắc huyễn hoăc cứ chập chờn khép mở,
Đời khuấy mãi cho nhau từng nhịp thở,
Để linh hồn xác thịt xích gần thêm.
Hãy trộn nhau bằng biển tóc ngàn đêm ?
Để mắc cỡ sa đà trong bóng tối !
Để cho chiếc chìa khóa vàng tội lỗi,
Màu xanh rêu của mộng tưởng không ngờ,
Sáu ngả Luân Hồi đâu đó bài thơ,
Mang mang dại trong Em Ta nín thở ?
Ta múc nước sông Hằng muôn vạn thuở,
Em ngồi che bóng trăng tóc vô đề,
Khuấy cho nhau rượu đắng tách cà phê ?
Chất bùa phép XuânTình Nhân vực thẳm,
Uống nốc cạn sắc hương mười sáu đắm,
Để tình yêu không có một mùa Đông !
TRÚC LANG OKC
Xuân Giáp Ngọ 2014
 
Khung cảnh vắng lặng tại thành phố Henderson, bang Nevada vào cuối tuần trước. Ảnh: AP.

Không có nhận xét nào: