Nhìn xuống từ Đỉnh LangBiang DaLat_Ảnh DzungTran.
**
THIÊN ĐƯỜNG
THIÊN ĐƯỜNG
Không phải
ai cũng tìm thấy thiên đường
Vì thiên đường
nhiều khi ở nơi không ngờ tớiChốn ấy phải chăng không xa vời vợi
Mà có ngay khi ta tha thứ lỗi lầm
Cho ai kia trong một phút ác tâm
Gây cho ta vết thương lòng cháy bỏng!
Giúp ai kia khi khốn khổ cuộc đời
Lắng tai nghe đâu đó giọt lệ rơi
Nuốt hộ bạn chuỗi ngày đầy vị đắng.
Một cái xiết tay, hay ôm vai đầy đặn
Là thiên đường đã tròn trịa yêu thương.
Mòn đuôi dép bán từng tờ báo nhỏ.
Áo ướt lưng, là trời chưa mưa đó…
Lại đây em, ta giúp được thôi mà!
Mua một tờ, mời em ly nước. Đường xa
thêm hy vọng, là thiên đường dù phút chốc.
Ế ẩm đời quạnh quẽ giữa phù du
của ngựa xe, của phố thị, tân tiến mà rất xa mù
và rất khác với những đơn sơ ít ai nghĩ tới.
Hãy lôi họ ra cho mặt trời tươi mới.
Và thiên đường lại lấp lánh trong đôi mắt ngày xưa
Nếu ta có trái tim luôn rực cháy.
Nếu ta có trái tim luôn tự hỏi:
Phải chăng ta là kẻ khốn khổ duy nhất trên đời
Phải chăng ta là kẻ không thể tự bơi
Phải chăng ta, không còn chuyện gì làm ngoài cái buồn, mà buồn thì muôn thuở?
LAM TRẦN 13.05.2013
**
**
Đỉnh Lang Biang DALAT_Ảnh Dzung Trần
Tòa nhà chính nơi tiếp đón du khách trên Đỉnh LangBiang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét