Chỉ Chừng Đó Thôi
Thơ: Nguyễn Tất Nhiên
Nhạc: Phạm Duy
Chỉ chừng một năm thôi
Là quên lời trăn trối,
Ai nuối thương tình đôi,
Chỉ chừng một năm thôi.
Chỉ chừng một năm qua,
Là phai gầy hương cũ,
Hoa úa trong lòng ta,
Chỉ cần một năm xa...
Khi xưa em gầy gò đi ngang qua nhà thờ.
Trông như con mèo khờ, chờ bàn tay nâng đỡ.
Ta yêu em tình cờ, như cơn mưa đầu mùa,
Rơi trên sân cỏ già, làm rụng đôi cánh hoa.
Chỉ một chiều lê thê,
Ngồi co mình trên ghế,
Nghe mất đi tuổi thơ
Chỉ một chiều bơ vơ.
Chỉ chừng một cơn mưa,
Để không ngờ chi nữa,
Đi dưới mưa hồng nghe
Giọt nhẹ vào tim ta...
Ta yêu em mù lòa, như Ađam ngù ngờ
Yêu Eva khù khờ, cuộc tình trinh tiết đó.
Nhưng thiên tai còn chờ, đôi uyên ương vật vờ
Chia nhau xong tội già, đày đọa lâu mới tha!
Chỉ là chuyện đong đưa,
Đời luôn là cơn gió
Thay áo cho tình ta
Chỉ là chuyện thiên thu...
Chỉ cần một cơn mưa, chẳng ai còn yêu nhau.
Nào ngỡ đâu tình yêu giăng bẫy nhau còn nhiều.
Nghe lòng còn kho giáo, nghe tình còn khát khao.
Nên gục đầu rất lâu, xưng tội cả kiếp sau.
Cả chiều người yêu nhau,
Còn ai là không thấu,
Len giữa u tình sâu
Một vài giọt ơn nhau...
... Tia sáng thiên đường cao rọi vào ngục tim nhau.
Thơ: Nguyễn Tất Nhiên
Nhạc: Phạm Duy
Chỉ chừng một năm thôi
Là quên lời trăn trối,
Ai nuối thương tình đôi,
Chỉ chừng một năm thôi.
Chỉ chừng một năm qua,
Là phai gầy hương cũ,
Hoa úa trong lòng ta,
Chỉ cần một năm xa...
Khi xưa em gầy gò đi ngang qua nhà thờ.
Trông như con mèo khờ, chờ bàn tay nâng đỡ.
Ta yêu em tình cờ, như cơn mưa đầu mùa,
Rơi trên sân cỏ già, làm rụng đôi cánh hoa.
Chỉ một chiều lê thê,
Ngồi co mình trên ghế,
Nghe mất đi tuổi thơ
Chỉ một chiều bơ vơ.
Chỉ chừng một cơn mưa,
Để không ngờ chi nữa,
Đi dưới mưa hồng nghe
Giọt nhẹ vào tim ta...
Ta yêu em mù lòa, như Ađam ngù ngờ
Yêu Eva khù khờ, cuộc tình trinh tiết đó.
Nhưng thiên tai còn chờ, đôi uyên ương vật vờ
Chia nhau xong tội già, đày đọa lâu mới tha!
Chỉ là chuyện đong đưa,
Đời luôn là cơn gió
Thay áo cho tình ta
Chỉ là chuyện thiên thu...
Chỉ cần một cơn mưa, chẳng ai còn yêu nhau.
Nào ngỡ đâu tình yêu giăng bẫy nhau còn nhiều.
Nghe lòng còn kho giáo, nghe tình còn khát khao.
Nên gục đầu rất lâu, xưng tội cả kiếp sau.
Cả chiều người yêu nhau,
Còn ai là không thấu,
Len giữa u tình sâu
Một vài giọt ơn nhau...
... Tia sáng thiên đường cao rọi vào ngục tim nhau.
**
Phạm Duy đã từ giã cõi tạm chiều CN - 27/01/2013
Nhạc Sĩ Phạm Duy, vĩnh viễn ở tuổi 93, vĩnh biệt những người yêu / ghét
mình kể từ 2 giờ 30 chiều Chúa Nhật 27 tháng Giêng năm 2013 tại Sài Gòn,
Việt Nam.
Đài khí tượng nói đúng: Tuần Lễ này trời mưa. Nhiều năm như hề chưa tháng Giêng nào buồn vậy!
Mưa từ tối Thứ Bảy. Sáng Chúa Nhật lê thê. Thêm cái tin Phạm Duy vừa từ trần trong nước…(*)
Mưa lê thê lướt thướt. Mưa buồn như nhạc mưa…Mưa buồn như bài thơ tôi mở đầu nghèn nghẹn!
Ông Trời không hề hẹn tuần cuối tháng sẽ mưa. Chỉ con người hẹn đò – chuyến đò đi bến cuối!
Buồn không chân mà đuổi được mưa gió lê thê! Tiếc…trên đường-trở-về chỉ một người lủi thủi!
Phạm Duy ngừng tiếng nói nhưng nhạc ông mở ra. Buồn. Nỗi buồn xót xa…Bà-Mẹ-Quê nức nỡ!
Người trở về gậy gõ…lác đác nhịp quân hành. Lũy tre nửa còn xanh, nửa thì bom đạn xém…
Nhà tôi trong ngõ hẻm. Hẻm buồn…mưa đang mưa…
Trần Vấn Lệ
Mưa từ tối Thứ Bảy. Sáng Chúa Nhật lê thê. Thêm cái tin Phạm Duy vừa từ trần trong nước…(*)
Mưa lê thê lướt thướt. Mưa buồn như nhạc mưa…Mưa buồn như bài thơ tôi mở đầu nghèn nghẹn!
Ông Trời không hề hẹn tuần cuối tháng sẽ mưa. Chỉ con người hẹn đò – chuyến đò đi bến cuối!
Buồn không chân mà đuổi được mưa gió lê thê! Tiếc…trên đường-trở-về chỉ một người lủi thủi!
Phạm Duy ngừng tiếng nói nhưng nhạc ông mở ra. Buồn. Nỗi buồn xót xa…Bà-Mẹ-Quê nức nỡ!
Người trở về gậy gõ…lác đác nhịp quân hành. Lũy tre nửa còn xanh, nửa thì bom đạn xém…
Nhà tôi trong ngõ hẻm. Hẻm buồn…mưa đang mưa…
Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét