Thu đến chi cho gió lạnh lùng
Cho sầu hiu hắt mắt rưng rưng
Cho phai màu lá chiều hiu quạnh
Cho tình se sắt nắng mong manh
Thu đến chi Thu, ảm đạm lòng
Chiều đi mây xám lẫn sương trong
Hoa cỏ im lìm trong thoáng mộng
Tình xa, tình lạc cõi hư không
Thu hỡi đến rồi, thu có đi
Để buồn vương mái tóc tình si,
Đã lỡ yêu thu vàng óng ả
Xa thu, tĩnh lặng cõi sầu bi
Se sắt lòng nhung nhớ canh thâu
Thương bao lá rụng trên đường vắng
Thu đến chi buồn vương mắt nâu!
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét