Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

CHÚT ĐỜI CÒN DƯ


 CHÚT ĐỜI CÒN DƯ

Thơ và Thơ Cảm tác


Chút Đời Còn Dư


Một ngày thì cũng đã xa

Để tôi được gọi em là cố nhân

Ba mươi năm cũng còn gần

Nửa đời hối hả ân cần tìm nhau.

Thời gian lạnh tựa lưỡi dao

Phóng vào quá khứ vết đau ngọt ngào

Chắc gì đã có đời sau

Tôi còn lủi thủi bắc cầu em qua.

Nửa đời lãng phí tiêu pha

Chỉ là khoảnh khắc bước ra bước vào

Để làm hư mất đời nhau

Phấn son một thuở đã nhầu đáy gương.

Em về giấu sợi tơ vương

Bên người dưng chắc cũng buồn như tôi

Tìm quanh một phía em ngồi

Biết đâu cũng có chút đời còn dư…

Hư Vô

*


CHÚT ĐỜI CÒN DƯ


Gặp nhau một phút... Xa rồi 

Thì thầm gọi khẽ, tên người - cố nhân

Mấy mươi năm mãi ngại ngần

Tháng 10 hấp tấp xoay vần tìm nhau!


Tình buồn, sắc lạnh hơn dao

Vương mang mộng mị, lao đao ngọn sầu

Hẹn hò chi...đợi kiếp sau

Cầu còn chưa bắc nơi nào ghé qua?


Lời thơ nhỏ giọt xót xa

Đi tìm ảo ảnh, ngày qua đêm tàn

Chơi vơi ngọn nến xanh vàng

Lung linh ánh lửa, ... hoang mang mắt buồn


Anh đi hư ảo canh trường

Sài gòn mưa lạnh con đường lá rơi

Tìm đâu một phút bên người?

Tiếc gì nhau nhỉ...Chút đời còn dư?!...


Phạm Thị Minh-Hưng.

Thứ4-05/10/2016.13g20'

(Cảm tác Thơ HV_Chút Đời Còn Dư)


http://minhhungp.blogspot.com/2016/10/chut-oi-cho-nhau.html

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2020

GỌI ĐÒ CHIỀU ĐÔNG


Video BẢO PHẠM
Nhạc; If You Go Away


 

RU TÌNH

Mới nhận được từ Dy Xứ:

04/10/2016

Thưa Cô, em đã thầm cảm ơn cô từ rất lâu hay đúng ra từ " Thoáng hương xưa" 2014. 

Ở đó em cảm nhận được nhiều điều đã khiến tâm hồn  bụi bặm , vương mùi tục lụy nơi em trở nên trong trẻo hơn, thanh thoát hơn, hay đúng hơn : một sự trở về.

         Vâng , nơi chốn thơ ấy thật nhẹ nhàng , mong manh nhưng đầy "Sắc màu" được toát ra từ cõi yêu thương mà chừng như mọi chia lìa, đớn đau chỉ thêm hương cho rừng hoa ngút ngàn yêu thương ấy. 

  - Ở đó, không cầu kỳ ngữ , nghĩa, không nặng nề âm vận mà man mác len lỏi vào sâu thẳm con tim rồi ngự trị ở đấy. 

         Đó chính là cốt cách của một người Thày  nên dù lãnh vực nào vẫn không mất đi sự trân trọng vốn có. 

   - Dy Xứ, học trò xin được cúi hai lần để cảm ơn Cô - nhà thơ Phạm Thị Minh Hưng.