Lặng Thinh
Lặng thinh đến lặng thinh đi
Lặng thinh không chấp thị phi cõi đời
Mặc cho nắng cháy mưa rơi
Giữ tâm thanh tịnh không lời thở than
Xuân qua thu đổ lá vàng
Qua mùa sum họp ly tan bình thường
Mối tình thắt mối tơ vương
Rồi khi ly biệt con đường chia đôi
Trần gian một cõi khóc cười
Thinh không mấy tiếng chuông rơi cổng chùa
Vỡ tan thù hận được thua
Trống không huyền ảo cho vừa tịnh tâm
Chửi nhiều tạo khẩu nghiệp thân
Làm bao điều ác gánh trần nặng mang
Sân si thù hận đa đoan
Làm sao nhẹ gánh thênh thang bước dài
Bởi mang nghiệp nặng đầu thai
Cố tu thân bước ra ngoài ngõ mê
Thả trôi khổ nhục ê chề
Nhẹ thân sương khói đi về khói sương
Trầm Vân
*
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét