VỊT QUA ĐƯỜNGCạp cạp, ngừng cho tôi qua đường
Hởi đàn người hối hả, đáng thươngSao không bắt chước tôi thư thảĐi lẹt bẹt, chuyện đời không vươngChỉ phải tội thịt thơm, mỡ béo
Nhân từ, người không bắt nuôi suôngQuý giá tôi, là quý tí huyếtDĩa tiết canh, cháo nạc, gỏi xương
Giỏi cán đi, tôi chết tươi luôn
Thà như vậy lòng còn đỡ tủiSẽ có người hoảng la ơi ớiDám kêu trời, khóc tiếc thê lương
Nên đường hoàng tôi lẹt bẹt giữa đườngChương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét