BỐN BỂ TÌNH THÂN.
Bốn người đẹp bốn phương trời nhớ,
Lời theo lời thi tứ tràn tuôn .
Diễn đàn Thân hữu bôi trơn ... ,
Đối qua , đáp lại như cơn sóng dồn.
"Chi" khởi xướng : nắng vờn Texas,
Mong ngày mai khí mát đổi tông.
Chạy qua trời Úc cuối Đông,
"Kim" chờ Xuân đến đợi mong ấm lòng.
Thêm lời than lòng vòng Ni Nớ,
Trách Trời sao cắc cớ chia xa ?
Bay vèo tới Việt Nam ta ,
Mưa dầm, nắng
rát , cùng là nỗi đau !
" Hưng" thương thuyền , bến bỏ nhau,
Bơ vơ một cõi sông sâu thẫn thờ ...
" Hoài Hương" vịnh bài thơ: Thi Sĩ,
Trọng ân tình, nghiệp dĩ tay không !
Chỉ mong Thơ Phú tương đồng,
Kết giao bền vững một lòng Đệ Huynh .
Lời bộc bạch chân tình xúc động,
Cũng là nguồn ước vọng đơn sơ .
Thu Tâm xin góp lời thơ,
Mong sao bốn bể dây tơ nối hòa.
Nhóm Thân Hữu mãi là chia, sẻ,
Bốn phương trời nối rễ kết giao.
Đem tâm
sự trút cho nhau,
Hòa chung ly rượu với câu : đón chào.
Thân mến.
Thu Tâm
*
THI SĨ.
Làm Thi Sĩ
,nghèo là cái chắc,
Gia tài không 1 cắc dính tay,
Gù lưng mỏi mắt suốt ngày,
Bút cùn,mực cạn,giấy bay đầy nhà.
Nói thì thế,nhưng mà Thi sĩ,
Đem tâm can,lòng ý tặng người.
Thơ như Viên ngọc sáng ngời,
khi thơ để lại cho
đời mai sau,
Làm Thi sĩ đâu cầu gìàu có,
Góp điểm tô văn hoá nước nhà.
Kết thân bạn hữu gần xa,
Thuyền thơ dưới Ánh trăng ngà đẹp thay.
Thơ có hồn,thơ say nhân thế,
Người có tình,bốn bể đệ huynh.
Dưới đèn,trên Nguyệt lung linh.
Trà thơm,phóng bút,trải tình năm châu.
Người thơ chẳng mong cầu quyền qúy,
Rượu 1 chung,túy lúy càn khôn.
Gió trăng,Trời đất thâu gom,
Màn sao.chiếu cỏ thênh thang riêng mình.
Người thơ chẳng kho tàng châu báu,
Chỉ 1 bầu màu ấm trong tim,
Trải tâm can khắp mọi miền,
Cho mưa thấm đất,nẩy mầm hoa tươi.
Đời không thơ là đời tẻ ngắt,
Đời có Thơ như khúc nhạc tình,
Thơ là muôn vạn bức tranh,
Vô
hình mà vẫn vĩnh hằng Thế gian.
Hoài Hương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét