HUẾ GIÓ VÀ MƯA
Ta về ghé giữa mùa đông Huế
nhìn vũng mưa sa gió lạnh đầy
An Cựu người đi, nghiêng
gió rớt
Đông Ba thuyền nhỏ cúi mưa
bay
gió mưa về ngủ trên thành
phố
nắng bỏ mùa đông với tháng
ngày
Thượng Tứ gió lùa qua ngõ vắng
Vân Lâu mưa rụng lá hàng
cây
Kim Long gió vọng hồi
chuông sớm
Bến Ngự mưa sầu trên tóc
mây
gió đuổi theo em vào lớp học
mưa giăng nỗi nhớ gửi
phương này
gió qua Đồng Khánh rung
cành phượng
mưa nhắn lời thăm Quốc Học
đây
mưa gió mùa đông làm Huế lạnh
gió mưa tê cóng dấu tình
say
mười năm về lại mùa đông Huế
cánh nhạn năm xưa tưởng lạc
bầy .
mạc phương đình
MƯA HUẾ
-Những cơn mưa dài lê thê từ ngày này qua ngày khác là điều để lại nhiều ấn tượng cho những ai từng tới Huế.
Những
cơn mưa đầu mùa xối xả kéo dài lê thê từ ngày này qua ngày khác. Có lẽ
đây cũng là nét đặc trưng của Huế để lại trong mỗi người khi đến thăm
nơi đây. Còn đối với 1 người sinh ra và lớn lên tại mảnh đất này, thì đã
quá quen thuộc với những cơn mưa dầm lạnh lẽo.
Mưa
Huế - trong chừng mực nào đó - biểu hiện cho tâm hồn Huế. Người ta hay
nói người Huế thường sống hướng nội. Tính cách này được hình thành bởi
nhiều yếu tố: Thiên nhiên sông nước trầm mặc, thành cổ rêu phong, những
nhà vườn hun hút ngõ vắng… và chính mưa Huế là một yếu tố góp phần quan
trọng làm nên tính cách tĩnh tại đó.
Những
cơn mưa dầm ngày này qua ngày khác khiến sinh họat cuộc sống có nhiều
thay đổi. Những người già ngồi thu lu trong nhà nhìn ra khu vườn vắng,
người thiếu nữ bên khung cửa nhìn mưa mà mơ mộng, tình nhân và những
nhóm bạn trẻ lại lang thang theo mưa đi tìm một góc quán kín đáo để…
ngồi tâm sự…
Và
những ai đã từng sống với những ngày mưa xứ Huế, khi xa bao giờ cũng
mang theo những nỗi niềm mưa Huế lê thê đến bùi ngùi như nhà thơ, nhà
báo Văn Công Toàn từng thốt lên rằng:
“Chưa ướt tóc nghĩa là chưa yêu Huế”.
Mưa hoài niệm |
Ngày mưa xứ Huế |
Tháp Phước Duyên trong mưa |
Linh Mụ trong mưa |
Nỗi niềm xứ Huế |
Gánh hàng rong trong mưa |
Đi chợ về |
Vội vã trong mưa |
Con đường mưa |
Phố mưa |
Trường Tiền trong làn mưa
|
Bên nhau ngày mưa
Có
phải trời mưa tạo nên nét trầm buồn, dịu dàng “cố hữu” trong tính cách
con người Huế? Thiếu nữ Huế e lệ, dịu dàng hơn cùng với tiếng “dạ, thưa”
ngọt lịm xao xuyến lòng ai? Nhớ buổi tan trường, trời đổ mưa, không hối
hả tấp vào những mái hiên ven đường, thiếu nữ Huế vẫn tha thướt, duyên
dáng trong tà áo dài bên chiếc nón chao nghiêng. Cảnh tượng ấy không
phải ở đâu cũng có thế bắt gặp
.
Ai
bảo tạo hóa đem đến cho Huế miên man những mùa mưa để rồi “Trận mưa nào
cũng đọng giọt tương tư” (Hải Bằng). Và rồi nhà thơ Nguyễn Bính phải
thốt lên:
“Trời mưa ở Huế sao buồn thế -
Cứ kéo dài ra đến mấy ngày…”.
Mỗi
mùa mưa, Huế khoác lên mình tấm áo màu bạc trắng xóa. Mùa mưa, cũng là
lúc thành quách bám lên màu rêu phong cổ kính, khẳng định sự trường tồn
theo năm tháng. Dòng Hương trở nên thơ mộng, hiền hòa, ôm trọn Huế vào
lòng. Thuyền ai đậu bến sông, thi thoảng lại vẳng lên khúc “Nam ai, Nam
bình”, Mưa Huế mang đến những “giọt buồn, giọt thương, giọt sầu, giọt
nhớ”. Thú nhất là những đêm ngồi lắng nghe mưa. Mưa đến cuốn đi những
bụi bặm của cuộc sống, gột sạch những ưu tư, muộn phiền. Bỗng thấy lòng
trẻ lại, giọng hát trở nên ấm áp vô thường! Bất giác đưa tay hứng lấy
giọt mưa. Tiếng mưa như hồn Huế ngàn xưa vọng lại, tiếng “ thở” khe khẽ
của Huế nay đang thao thức
chuyển mình. Thấy thêm yêu màu xanh Vĩ Dạ, thêm yêu màu nâu trầm của
núi Ngự, thảng nghe tiếng chuông chùa trên bến Vân Lâu và yêu cả sắc tím
mộng mơ tà áo dài tha thướt.
Mưa!
Huế trầm mặc và yên bình quá! Còn gì hạnh phúc hơn những buổi chiều đi
dọc bờ Hương thấy bước chân mình nhẹ nhàng hơn. Ngắm nhìn thành quách
giăng mắc màn mưa, rêu phong màu cổ độ. Những búp sen trôi dạt, thương
hồ ngơi nghỉ! Mưa làm ướt áo ai, dìu dặt những bước chân… theo miết ta
như một hoài niệm.
|
**
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét