Trăng vàng lơ lửng mấy tầng cao
Soi bóng mơ hồ đáy nước sâu
Hiu hắt gió lùa bên song cửa
Một mình lặng lẽ, suốt canh thâu
Đêm trắng xanh xao, đêm tỉnh thức
Trăng buồn héo úa, nỗi niềm đau
Tình xa cách biệt, đêm còm cõi
Kỷ niệm vùi quên, hoen mắt nâu.
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
Lại Gần Hôn Em - Ngọc Lan
*
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét