Con Thuyền Không Bến
Tác Giả : Đặng Thế Phong
--------------------------------------------
Đêm nay thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng
Như nhớ thương ai chùng tơ lòng
Trong cây hơi thu cùng heo may
Vi vu qua muôn cành mơ say
Miền xa lời gió vang thông ngàn
Ai oán thương ai tàn mơ màng
Lướt theo chiều gió
Một con thuyền, theo trăng trong
Trôi trên sông thương,
nước chảy đôi dòng
Biết đâu bờ bến
Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu
Trên con sông thương,
nào ai biết nông sâu?
Nhớ khi chiều sương,
cùng ai trắc ẩn tấm lòng.
Biết bao buồn thương,
thuyền mơ buồn trôi xuôi dòng
Bến mơ dù thiết tha,
thuyền ơi đừng chờ mong
ánh trăng mờ chiếu,
một con thuyền trong đêm thâu
Trên sông bao la,
thuyền mơ bến nơi đâu.
&
VuongThanh's translation of "Con Thuyền Không Bến" by Đặng Thế Phong
This evening, autumn arrives with its seasonal wind
This evening, the far sky in a light mist of cloud dreams
A small boat on the river gently floats
Like a melody of love,
gently plucked with the heart strings
This evening, the far sky in a light mist of cloud dreams
A small boat on the river gently floats
Like a melody of love,
gently plucked with the heart strings
The trees covered in autumn’s foggy breath
its cool wind blows through thousands of branches
From a far place, the wind’s lyrics resonates across the forest pines
The song of a bittersweet love, a golden dream have died
its cool wind blows through thousands of branches
From a far place, the wind’s lyrics resonates across the forest pines
The song of a bittersweet love, a golden dream have died
Rushing along with the wind,
the little boat follows the bright moon.
In the Love river,
water flows in different directions
Boat, o boat, to which destination
are you drifting towards ?
the little boat follows the bright moon.
In the Love river,
water flows in different directions
Boat, o boat, to which destination
are you drifting towards ?
Floating on the Love river,
Who knows how deep it is or how shallow.
Remember those foggy evenings,
when feelings of the heart are shared…
So much sadness since then,
the boat’s dreams flows with the river currents
Although the dream harbor may still cherish love
O Boat, do not have expectations or hopes
Who knows how deep it is or how shallow.
Remember those foggy evenings,
when feelings of the heart are shared…
So much sadness since then,
the boat’s dreams flows with the river currents
Although the dream harbor may still cherish love
O Boat, do not have expectations or hopes
The soft moonlight
A boat in the dark night
On the vast waves,
dreaming of a harbor
somewhere, some place?
A boat in the dark night
On the vast waves,
dreaming of a harbor
somewhere, some place?
Chiều nay, mình lại vui tay dịch áng thơ "quỷ quái" của nữ sĩ Hồ Xuân Hương giải lao chơi :) :)
Play Chess
vương-thanh's translation of the devilishly playful poem "Đánh Cờ" by Poet Hồ Xuân Hương
You and me, one late night, are restless
Lighted up the oil lamp, we play a game of human chess
Just for the fun of a mind-challenging contest
God forbid anyone else in the world to know
Now, let’s pull out all the pieces
Then we’ll fiercely compete
My pieces are white, yours black
Those pieces have rubbed hard against each other ,
to the point of near tear and crack
On game start, you immediately jump your horse
I hurriedly uncover my guarding elephant’s side
Your two chariots riding on the left and right lines
Feeling very stuck, I let loose my bodyguard
You quickly take advantage when my attention went slack
Taking your head pawn, pushing and squeezing it into my realm.
I was still worrying about your chariot teams
Your cannon suddenly jumps out for a check
You told me to give up,
but I don’t want to surrender
Losing is tolerable,
but my pieces, I won’t hand them over
When cheerful, we’ll sip tea and converse
When sad, will indulge in a game of … chess.
_______________________________
Đánh Cờ
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc
Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người.
Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
Ðể đôi ta quyết liệt một phen.
Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa,
Thiếp vội vàng vén phía tượng lên.
Hai xe hà, chàng gác hai bên,
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
Ðem tốt đầu dú dí vô cung,
Thiếp đang mắc nước xe lồng,
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,
Thua thì thua quyết níu lấy con.
Khi vui nước nước non non,
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà
Hồ Xuân Hương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét