Quán Trọ Vô Thường
-. Tiễn Biệt Người Đi
-. Tiễn Biệt Người Đi
Thế rồi cũng hết cuộc chơi
Thu tàn lá rụng tơi bời xác thân
Ngàn sao sa xuống thật gần
Đón người về cõi phù vân chốn nào?
Đèn hoa nến đỏ hư hao
Một mình lạc bước xanh-xao-não-nề
Kinh cầu vọng tiếng tái tê
Đời người quán trọ u mê bẽ bàng
Như cơn mộng mị võ vàng
Kìa ai ngấn lệ ngỡ ngàng tiễn đưa
Tiễn người vào cõi mịt mờ
Thế thôi vĩnh biệt đôi bờ cách chia
Người đi cách biệt ... xa lìa
Đường trần nhẹ gánh!
... đèn khuya đoạn trường!
Tâm tư một nỗi vấn vương
Thương đời, quán trọ - vô thường - trần gian!...
Phạm Thị Minh-Hưng
3 nhận xét:
Minh Hưng em,
Bài QUÁN TRỌ VÔ THƯỜNG-TIỄN BIỆT NGƯỜI ĐI là lời tiễn biệt đưa thầy Khánh vào cõi thiên thu, hay vào cõi an lạc DI ĐÀ.Rồi cũng có một ngày gần xa nào đó, ai trong chúng ta cũng một lần sẽ được TIỄN ĐƯA như vậy.Nghe sao mà mũi lòng xót xa quá !
Minh Hưng ơi,
Bài thơ quá xúc động, bùi ngùi, rất hay, thấm thía ! Anh cám ơn em mà lòng có một chút nao nao...
Chúc Cô MINH HƯNG và em NHƯ THƯƠNG, hai thiên tài thi văn của Tổng Hợp BMT xưa và nay vẫn giữ mãi phong độ như vậy.
Thương mến,
Thầy Lâm, Sydney
Đọc thơ Cô đến đoạn cuối như tiếng nấc nghẹn..."Người đi cách biệt...xa lìa...Đường trần nhẹ gánh !...đèn khuya đoạn trường ! ...Tâm tư một nỗi vấn vương...Thương đời, quán trọ- vô thường- trần gian" ...Khóc tiễn biệt thầy Chung Phước Khánh... mà cũng thương chung cho phận người nơi trần gian...Cám ơn cô Minh Hưng, cô của tụi em !
Phạm Đình Đạt
Cám ơn em!
Đăng nhận xét