CON ĐƯỜNG HOA TÍM
Tím mảnh tình hồng tím nhớ thương
Từ anh cách biệt Thái Bình Dương
Nhớ nhung lặng lẽ tình câm nín
Thương tiếc u hoài những vấn vương
Nhìn mây bay mỏi đời hoang vắng
Nghe gió hoài than khúc đoạn trường
Có bao giờ hỡi anh, về lại
Đường xưa hoa tím ngọt ngào hương?
Phạm Thị Minh-Hưng
*
SẮC TÍM NGÀY XƯA
Sắc tím gợn từng nỗi luyến thương
Buồn ai rơi rụng ánh tà dương
Tình nồng muôn kiếp còn luôn vấn
Duyên thắm ngàn năm cứ mãi vương
Thục nữ sững sờ so khắc lụn
Thuyền quyên hơ hãi đếm canh trường
Trăng ơi sao nở đành chia nữa
Mà "tím ngày xưa" vẫn ủ hương
nguyễn hữu tân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét