Điệp Khúc Chiều Tháng Ba, Thơ Hư Vô
Người Tình Hư Vô*
ĐIỆP KHÚC CHIỀU THÁNG BA_Thơ Hư Vô
Sài gòn chiều mưa thời xanh tóc
Vỉa hè cỏ mọc dấu chân em
Đường Duy Tân hay Trần Quý Cáp
Chỗ nào cũng thấy rất còn quen.
Vỉa hè cỏ mọc dấu chân em
Đường Duy Tân hay Trần Quý Cáp
Chỗ nào cũng thấy rất còn quen.
Em đã không về nơi ấy nữa
Phố xá chờ nhau lạnh bóng chiều
Áo phai chưa hết đời lãng tử
Mà hồn tôi đầy vết rong rêu.
Phố xá chờ nhau lạnh bóng chiều
Áo phai chưa hết đời lãng tử
Mà hồn tôi đầy vết rong rêu.
Cà phê sóng sánh ngang đáy tách
Nguyễn Du buồn nhớ mắt Thuý Vân
Điệp khúc của ngày tình con gái
Còn khua vang nhịp guốc thật gần.
Nguyễn Du buồn nhớ mắt Thuý Vân
Điệp khúc của ngày tình con gái
Còn khua vang nhịp guốc thật gần.
Của những lần Sài gòn mưa tới
Chiều xanh xao góc phố Brodard
Giọt cà phê chờ ai buông chậm
Cho buồn về kịp giữa tháng ba…
Chiều xanh xao góc phố Brodard
Giọt cà phê chờ ai buông chậm
Cho buồn về kịp giữa tháng ba…
Hư Vô
CON ĐƯỜNG XƯA ĐÃ THAY TÊN
Chiều nao em đi gió bay làn tóc,
Phơ phất lá rơi chờ bước chân em
Hồng Thập Tự con đường xưa yêu dấu
Anh đứng chờ một thuở đã thân quen
Ngày tháng nhạt nhòa tìm đâu thấy nữa
Con đường tình yêu lạnh lẽo bóng chiều
Tà áo trắng hững hờ mùa thương cũ
Anh đợi chờ lòng héo úa rong rêu
Đi tìm lại dáng xưa muôn ngõ ngách
Con đường tình nay đã chẳng còn tên
Hình dung mãi, mắt môi xưa con gái,
Vang vọng đâu tiếng em gọi thật gần
Có nhớ không ngày xưa tình vụng dại
Bài hát xanh xao, Biển Nhớ dạt dào
Còn âm hưởng nhịp dương cầm buông chậm
Sài Gòn buồn hiu hắt giữa Tháng Ba...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
Ptminhhung Pham
CON ĐƯỜNG XƯA ĐÃ THAY TÊN
[ Bài cảm tác của ĐHSon]
Anh vẫn nhớ chiều gió bay làn tóc
Nghe mơ hồ nhè nhẹ bước chân em
Hồng Thập Tự, vườn Tao Đàn yêu dấu
Nơi chúng mình hò hẹn đã thân quen.
Đã thân quen từ muôn ngàn kiếp trước
Nay cho dù đường cũ có thay tên
Trong sâu thẵm hồn anh đầy kỷ niệm
Mắt môi em, luôn dịu ngọt êm đềm.
Em dịu dàng mơ hồ như Thánh Nữ
Nhìn trời cao mây trắng nắng vàng phai
Anh khờ khạo ngẩn ngơ hồn hoang dại
Nhớ làm sao, em vóc dáng trang đài.
Áo trắng ngày xưa, thiên thu sầu Biển Nhớ
Tiếng dương cầm buông từng nhịp xanh xao
Ôi, nhung nhớ ngày yêu tình xanh ngát
Sài Gòn tháng Ba, kỷ niệm dâng trào...
Đặng Hoàng Sơn.
Tranh " Áo Trùng Dương "
của Họa sĩ Nguyễn Thế Vĩnh - Toronto-Canada.
Nghe mơ hồ nhè nhẹ bước chân em
Hồng Thập Tự, vườn Tao Đàn yêu dấu
Nơi chúng mình hò hẹn đã thân quen.
Đã thân quen từ muôn ngàn kiếp trước
Nay cho dù đường cũ có thay tên
Trong sâu thẵm hồn anh đầy kỷ niệm
Mắt môi em, luôn dịu ngọt êm đềm.
Em dịu dàng mơ hồ như Thánh Nữ
Nhìn trời cao mây trắng nắng vàng phai
Anh khờ khạo ngẩn ngơ hồn hoang dại
Nhớ làm sao, em vóc dáng trang đài.
Áo trắng ngày xưa, thiên thu sầu Biển Nhớ
Tiếng dương cầm buông từng nhịp xanh xao
Ôi, nhung nhớ ngày yêu tình xanh ngát
Sài Gòn tháng Ba, kỷ niệm dâng trào...
Đặng Hoàng Sơn.
Tranh " Áo Trùng Dương "
của Họa sĩ Nguyễn Thế Vĩnh - Toronto-Canada.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét