Hoàng Lộc
gởi bà
bà ơi, tôi cũng già rồi
mai kia mốt nọ qua đời - hẳn yên
buồn chung - lại nữa, buồn riêng
bà ôm giữ một mình - thêm khổ bà
những gì có thể cho qua
những gì chín phải bỏ ra làm mười
để xin nhẹ một kiếp người
để coi tiếng khóc tiếng cười ngang nhau
đời tôi chẳng ngớt lao đao
đời bà nghĩa trước tình sau đã tròn
quí nhau ở cái tâm hồn
thì bao chuyện mất chuyện còn kể chi !
một ngày tôi phải ra đi
kiếp sau đừng hỏi đền nghì nữa không
tôi đây sống chẳng thẹn lòng
chết như một cách thong dong cõi ngoài
thương bà quạnh quẽ hôm mai
vườn riêng biết có còn ai đỡ đần
tình tôi rồi cũng phù vân
bà qua hết quãng đường trần vậy sao ?
canh tàn vừa dĩa dầu hao
thắp cho sáng cõi lòng nhau - giữ gìn
trong sâu kín của ngọn đèn
thương vui từ một nỗi niềm mà ra...
trăng đi chẳng phải trăng tà
tôi đi - thiệt chẳng phải là bỏ đi !
**
bà ơi, tôi cũng già rồi
mai kia mốt nọ qua đời - hẳn yên
buồn chung - lại nữa, buồn riêng
bà ôm giữ một mình - thêm khổ bà
những gì có thể cho qua
những gì chín phải bỏ ra làm mười
để xin nhẹ một kiếp người
để coi tiếng khóc tiếng cười ngang nhau
đời tôi chẳng ngớt lao đao
đời bà nghĩa trước tình sau đã tròn
quí nhau ở cái tâm hồn
thì bao chuyện mất chuyện còn kể chi !
một ngày tôi phải ra đi
kiếp sau đừng hỏi đền nghì nữa không
tôi đây sống chẳng thẹn lòng
chết như một cách thong dong cõi ngoài
thương bà quạnh quẽ hôm mai
vườn riêng biết có còn ai đỡ đần
tình tôi rồi cũng phù vân
bà qua hết quãng đường trần vậy sao ?
canh tàn vừa dĩa dầu hao
thắp cho sáng cõi lòng nhau - giữ gìn
trong sâu kín của ngọn đèn
thương vui từ một nỗi niềm mà ra...
trăng đi chẳng phải trăng tà
tôi đi - thiệt chẳng phải là bỏ đi !
**
Trần Vấn Lệ
Lạnh Lắm Thu Rồi Em Biết Không
Tháng Bảy buồn ơi tháng Bảy buồn
Chưa mùa Thu đã thấy Thu sương
Chưa mùa Đông đã mù băng giá
Đã thấy tê tê nhói ở hồn…
Tháng Bảy nửa chừng, năm mới nửa
Lá vừa xanh đó bớt rồi xanh
Cỏ vừa xanh đó sao vàng ngọn?
Sân gạch đỏ hồng rêu đã lên!
Tháng Bảy hỡi ơi người tứ xứ
Về đây mà uống với tôi nào!
Một ly rượu nhạt lòng cay đắng
Tôi uống một mình uống được sao?
Tháng Bảy ngó qua hàng xóm, biệt
Ai kìa mắt biếc, áo tà thơm
Hai bàn chân ngọc còn hoa rụng
Để lại hoa tàn mấy chút hương…
Tháng Bảy gọi tên từng bạn cũ
Mộ nằm chân núi khói chiều thôi?
Chắc không ai sớt tình thân tộc
Ai đứng vin cây nhánh đã còi!
Tháng Bảy mở ra tờ giấy trắng
Lòng xanh hay đỏ thấy gì đâu!
Tóc thề ai vẫn niềm thao thức
Nhớ quá Hương Giang mấy nhịp cầu…
Lạnh Lắm Thu Rồi Em Biết Không
Tháng Bảy buồn ơi tháng Bảy buồn
Chưa mùa Thu đã thấy Thu sương
Chưa mùa Đông đã mù băng giá
Đã thấy tê tê nhói ở hồn…
Tháng Bảy nửa chừng, năm mới nửa
Lá vừa xanh đó bớt rồi xanh
Cỏ vừa xanh đó sao vàng ngọn?
Sân gạch đỏ hồng rêu đã lên!
Tháng Bảy hỡi ơi người tứ xứ
Về đây mà uống với tôi nào!
Một ly rượu nhạt lòng cay đắng
Tôi uống một mình uống được sao?
Tháng Bảy ngó qua hàng xóm, biệt
Ai kìa mắt biếc, áo tà thơm
Hai bàn chân ngọc còn hoa rụng
Để lại hoa tàn mấy chút hương…
Tháng Bảy gọi tên từng bạn cũ
Mộ nằm chân núi khói chiều thôi?
Chắc không ai sớt tình thân tộc
Ai đứng vin cây nhánh đã còi!
Tháng Bảy mở ra tờ giấy trắng
Lòng xanh hay đỏ thấy gì đâu!
Tóc thề ai vẫn niềm thao thức
Nhớ quá Hương Giang mấy nhịp cầu…
.............................. .............................. .............................. ........
Kính.NNS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét