Bài Thơ
PHƯỢNG HỒNG NGÀY XƯA
Phượng rơi đỏ thắm khắp sân trường
Còn nơi đây bao nỗi vấn vương
Dẫu đã bao năm dài xa vắng
Mái tóc hai màu vẫn luyến thương!
Còn nơi đây bao nỗi vấn vương
Dẫu đã bao năm dài xa vắng
Mái tóc hai màu vẫn luyến thương!
Trong gió hắt hiu phượng vẫn rơi
Cho lòng xao xuyến, nhớ khôn nguôi
Thời hoa mộng đó giờ xa lắc
Bâng khuâng cánh phượng úa ngậm ngùi...
Cho lòng xao xuyến, nhớ khôn nguôi
Thời hoa mộng đó giờ xa lắc
Bâng khuâng cánh phượng úa ngậm ngùi...
Hoa nắng rộn ràng muôn ý thơ
Trường xưa, hàng ghế đá bơ vơ
Đâu tà áo trắng bay theo gió
Hồn tái tê, kỷ niệm hững hờ!
Trường xưa, hàng ghế đá bơ vơ
Đâu tà áo trắng bay theo gió
Hồn tái tê, kỷ niệm hững hờ!
Lạc rồi dấu vết bước tình xưa
Thời gian như lớp bụi hoen mờ
Tìm đâu tóc xoả bờ vai nhỏ
Nhặt cánh phượng hồng dệt ước mơ
Thời gian như lớp bụi hoen mờ
Tìm đâu tóc xoả bờ vai nhỏ
Nhặt cánh phượng hồng dệt ước mơ
Phạm Thị Minh Hưng
Bài thơ này khiến SL nhớ lại thời hoa mộng cũ dưới mái trường Gia Long. Ảnh đẹp quá, MH ơi!
Trả lờiXóaSương Lam