Trang
▼
BÀI THƠ BIỂN NHỚ
Bài Thơ
BIỂN NHỚ
Tôi vẫn chơi vơi trong cõi buồn
Đi tìm nắng ấm buổi hoàng hôn
Tháng bảy mưa rơi đầy ngõ vắng
Như giọt sầu ray rứt tâm hồn
Sài Gòn bỗng dưng mưa triền miên
Mưa nhạt nhòa bồng bềnh kỷ niệm
Tình bơ vơ trống vắng chênh vênh
Thương nhớ biển, sầu lắng nỗi niềm
Ta với biển giờ đây đôi ngả
Sóng âm thầm sóng đổ về đâu
Làm sao có những ngày êm ả
Ta-Biển vui đùa ấm áp đậm sâu
Giọt mưa buồn bâng khuâng tả tơi
Biển lạnh lùng bao nỗi ngậm ngùi
Còn thoi thóp chút hơi tàn úa
Biển võ vàng - Thuyền lặng nhớ trùng khơi!...
Phạm Thị Minh-Hưng.
Thơ cảm tác:
Trả lờiXóaĐôi Bờ Thương Nhớ
Ngày ấy em đi sóng biển trào
Bãi bờ con sóng lạc xa nhau
Những dấu chân xưa mòn bước nhớ
Dã tràng xe cát biết về đâu
Ngày ấy em đi nắng nhạt màu
Vầng trăng treo lệch nửa đêm thâu
Cánh buồm viễn xứ mờ xa tít
Lạc lõng cồn xa cánh hải âu
Ngày ấy em đi gió tả tơi
Quán vắng chiều thương vẳng tiếng cười
Mùa thu con gái xa biền biệt
Xơ xác bên đường chiếc lá rơi
Ghế đá công viên lạnh góc hè
Nhớ dài mái tóc ngấn dòng me
Nhớ nép vào nhau mưa quấn quít
Tình ta nấn níu chiếc dù che
Đêm buồn đôi mắt phố trầm tư
Xào xạc lòng đêm tiếng lá khô
Thơ tôi gửi nhớ về phương ấy
Hóa gió trùng khơi sóng vỗ bờ
Trầm Vân