Trang

Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

LỊCH 2013.

  
 Friday, December 16, 2011

Mấy vần thơ nhân xem bức tranh vẽ

 "Biển Xưa"



All rights reserved              
Biển Chiều Xưa.

Em đứng bơ vơ giữa biển chiều,
Dịu dàng áo trắng, gió bay xiêu,
Thanh xuân, dáng ngọc, trầm tư quá,
Mây chiều bàng bạc, ánh cô liêu.
*
Em nhớ gì không, thưở mộng mơ,
Ngày Xưa đẹp tựa một vần thơ,
Ngây ngô anh đã không kịp giữ,
Để biển cuồng phong...Nỗi nhớ xưa!!
*
Em có thấy không, biển tình anh,,
Dạt dào như thuở tóc còn xanh,
Bạc đầu con sóng âm thầm vỗ,
Ghềnh đá, rêu mờ phủ dấu chân.!!

Phạm thị Minh Hưng.


MỘNG

Em đến thăm anh lúc nửa chiều,
Nắng vàng nhạt nhạt, gió hiu hiu,
Tre nghiêng trước ngõ như chào đón,
Hoa rắc hàng hiên, lá rải lều...
*
Nhà anh vắng quá, gọi không ai,
Em đoán anh đang chép soạn bài,
Rón rén vô phòng em nói bỡn:
- Ô kìa, thi sĩ nhớ nhung ai?
*
Nhưng không! Anh ngủ giữa chiều mơ,
Sách gối, bên tay giấy mấy tờ,
Và bút chì lăn bên lọ mực...
Biết rồi: Anh ngủ giữa hương thơ.
 *
Em đến bên bàn lục vở anh,
Viết bừa dăm chữ lên bìa xanh,
Bảo rằng em ghé thăm anh đó,
Đang giấc thần tiên, thức chẳng đành.
*
Gió thổi bên hiên rụng lá vàng,
Lá rơi làm dậy cả không gian,
Giật mình em tỉnh - À ra mộng,
Đã dẫn em đi vạn dặm đàng.
*
Em cách xa anh vạn dặm trường,
Làm sao gặp được? Nhớ nhung vương,
Em mong anh cũng luôn luôn mộng,
Để gặp nhau và đỡ nhớ thương!
*
Nhưng, khốn chưa! Vừa ra khỏi mơ,
Bỗng thương không bến, nhớ không bờ,
Tháng ngày cách biệt người yêu dấu,
Buồn nhớ trông anh luống thẫn thờ...
C.M.

(Đăng trên ''Việt Nam Phụ Nữ'', Huế, 1948)

*****






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét