Trang

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

Thơ CoViD

 Tình yêu thời dịch nCoV.
😢
Đau thương lắm nCoV

Cố gắng lắm cũng chừng này thôi anh
Cách chia nhau lớp cửa kính tội tình
Cái khẩu trang có giữ toàn sinh mệnh
Cho đôi mình còn tiếp nối yêu thương 
💔
Xa nhau rồi lòng đau đáu trông mong
Biết nơi ấy người yêu có còn khỏe mạnh
Chống chọi con nCoV ác ôn, giết hại
Biết bao người lương thiện chết oan khiên...
😒
Bởi vì đâu? Bởi lòng tham vô đáy
Bởi hận thù kẻ thắng ghét người thua
Bởi tàn phá thiên nhiên, hại sinh vật quanh mình
Bởi vô tình hay cố ý gieo rắc đau thương cho nhân loại? 
🙁
Cả thế giới kinh hoàng.
..Cơn dịch hoành hành nghiệt ngã
Những chiếc khẩu trang lên ngôi, như cứu tinh số 1
Ngăn chặn và bảo vệ phần nào cho chính bản thân!
🧐
Cầu mong qua nhanh ngày tháng đau thương khốn nạn
Hãy hủy diệt mau dịch bệnh NCoV, cho lòng người thanh thản
🥺 Con quỷ nCoV. Đừng đến nhiều nơi giết hại dân lành
- Lời nguyện cầu này bằng cả tấm lòng yêu thương nhân loại 
Gởi về bốn phương-tám hướng 
- Trời cao ơi! Thượng đế ơi!
Có thấu hiểu.cho chăng, lời cầu cứu 
của những con người đau khổ đang lâm hoạn nạn 😡
.. nơi trần thế dối gian này?!
   Ptminhhung Pham
(Bài thơ cảm tác
SG-11:10’-T6-07/02/2020)
&

Và:
THƠ CA MÙA DỊCH VẬT 🤣🤣🤣🙏🙏🙏
=================================

CA DAO:
Tháng giêng là tháng ăn chơi.
Tháng Hai nghỉ dịch, tháng Ba ăn mày.
Tháng Tư nếu vẫn thế này
Tháng Năm ăn cháo nửa ngày, cầm hơi

THƠ TÌNH LÃNG MẠN NGUYỄN BÍNH:
Hôm qua em đi tỉnh về.
Đợi em ở mãi con đê đầu làng.
Khẩu trang che mặt kỹ càng.
Em ho một cái cả làng hoang mang.

TỤC NGỮ:
Một con ngựa ho, cả tàu mắc dịch.

THƠ NGUYỄN CÔNG TRỨ:
Kiếp sau xin chớ làm người.
Làm Cô Vy khiến loài người hoang mang.
Lơ là một chút sẽ toang.
Nhật Bản cũng chết, Đại Hàn cũng banh.

THƠ TẢN ĐÀ:
Đêm xuân buồn lắm! Chị Hằng ơi!
Trần thế nay toang hết cả rồi.
Cung quế có ai đang sốt nữa
Cành đa xin chị nhắc lên chơi.

CA DAO:
Bắc thang lên hỏi ông trời.
Có ai miễn nhiễm vào thời Cô Vy.
Ông trời ổng mới thầm thì.
Tao còn bị dính huống chi là mày.

THƠ NGUYỄN BỈNH KHIÊM:
Ta dại ta tìm nơi trốn dịch.
Người khôn người đến chốn lao xao.
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá.
Xuân cho nghỉ học, hạ học bù.

THƠ HÀN MẠC TỬ:
Mơ khách đường xa khách đường xa.
Bịt cho kỹ nhé chớ chừa ra.
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh.
Ai biết rằng ai có nhiễm nà.

CA DAO 3:
Chim khôn kêu tiếng rảnh rang.
Người khôn biết bịt khẩu trang ra đường.

CA DAO 4:
Anh đi anh nhớ quê nhà.
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương.
Nhớ lời em dặn sương sương.
Mấy con “có não” thì thường rất ngu.

THƠ HỒ XUÂN HƯƠNG:
Mỏng dánh thân em lại nhẹ hều.
Che mồm bịt miệng mọi người yêu.
Giá thành mắc rẻ tùy người bán.
Nhớ đeo phòng dịch chớ nên liều.

THƠ NGUYỄN DU:
Cậy em em có chịu lời.
Lại đây cho chị lạy rồi sẽ thưa.
Ba trăm một hộp được chưa.
Mày mà bán mắc tao thưa ra tòa.

THƠ XUÂN QUỲNH:
Sốt bắt đầu từ dịch.
Dịch bắt đầu từ đâu.
Em cũng không biết nữa.
Con nghỉ học bao lâu.

THƠ THÌ NÔ TỐ HỮU:
Em ạ Cuba ngọt lịm đường.
Mẹ em răng sún thấy mà thương.
Nhưng nay răng sún không còn nữa.
Bịt hết khẩu trang thấy cũng thường.

THƠ THẾ LỮ:
Gặm một khối căm hờn, mắc dịch
Ta cách ly trông ngày tháng dần qua
Khinh lũ người kia ngạo mạn ngẩn ngơ
Giương mắt bé diễu oai linh virus
Bạn Trung Quốc phải nhục nhằn, tù hãm
Bạn Đại Hàn phải thừa nhận đã toang
Rồi nước Đức cũng phải bị hoang mang
Vậy mà Ý vẫn đang vô tư lự

THƠ NGUYỄN TRÃI:
Việc phòng dịch cốt ở sân bay.
Khi nhập cảnh phải đo thân nhiệt.
Như nước Đại Việt ta từ trước.
Vốn đã phòng dịch bấy lâu.
Cách ly phòng ốc đã chia.
Khẩu vị Hàn, ta cũng khác.
Từ bún, phở bao đời xây nền ẩm thực.
Cùng kim chi, bánh gạo mỗi bên hùng cứ một phương.
Tuy mặn nhạt mỗi món khác nhau.
Nếu đem so nước tôi chẳng kém.

THƠ BÀ HUYỆN THANH QUAN:
Bước xuống sân bay bóng xế tà.
Dân Hàn chen chúc với dân ta.
Deagu ổ dịch vô vài chú.
Nhập cảnh khai gian cũng mấy bà.

VĂN TẢ ÔNG NỘI :

Nhà em có nuôi một ông nội. Ông đã ngoài 70, tóc ông bạc như lông trâu trắng. Ông rất lười, suốt ngày chỉ nằm trùm chăn.
Bà nội em kể, ngày xưa mẹ chồng tao, tức là bà cố nội mày phải mất 2 con gà mái đẻ để giúp ông trốn lính; còn tao, tao phải bán 1 con trâu với mấy tạ thóc để mua được cho ông mày cái bằng tiến sĩ, tốn của lắm con ạ.
Mấy tháng nay ông nội em không ra khỏi giường, mãi sáng nay ông mới thò đầu ra và hỏi: hết dịch chưa bay?

Phương Nam 🤣😍🙏

   (lụm trên internet)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét